Thứ Năm, 15 tháng 5, 2014

Hoa bất tử

Hoa bất tử

hoa em bất tử trong tim
làm sao sớm nở đêm tàn đau thương
hoa quỳnh đài cát vô thường
cánh hoa đọng ướt cành sương hương ngàn

người dưng sao nhở xốn xang
mảnh mai sợi nắng anh mang trong lòng
hạ sầu cánh phượng chiều mong
ta tim dĩ vảng biển lòng trong tim

bằng lăng hoa tím niềm riêng
sầu dâng sóng lượn liểu nghiêng má hường
dẩu là gió dẩu ngàn thương
bờ vai tóc xỏa tạn tường mỹ nhân

sân trường ai bước ngập ngần
trong cây tưởng bóng em gần bên nhau
ước chi vuốt tóc má đào
cho say tình mộng ngạt ngào hương duyên

kia kìa có cặp chim quyên
rút nhau rỉa cánh bạn hiền chung vai
mong em ngày tháng vắn dài
để cho hạ nhớ mày ngài mắt nhung

để cho phượng thắm tình chung
cho đây với đó liểu tùng duyên ưa
chiều nao hai đứa dưới mưa
chung ô hạnh phúc đường vừa gần hơn

giờ sao lạc khúc cung đờn
chim quyên xa bạn thuyền hờn xa khơi
hạ xa tôi viết bồi hồi
trang fb cắt đoạn sầu vần thơ

ai về nhắn gửi chữ mơ
chữ vương chữ vấn chữ chờ chữ si
chữ bi ai lụy ai vì
vần thơ điệu lý nan tri má hồng

trăng treo phản ảnh hiên song
tăn tăn sóng nước xoáy lòng sóng tim
nhặt sầu say chén sương đêm
tìm trong hư ảo nàng tiên hửu tình

vọng hương lai cố bóng hình
giấc mơ xuân mộng bên mình trăng khuya
đêm sâu tương tưởng ai kia
nơi xa có thấu xẻ chia nổi lòng

phượng hồng bất tử nhớ mong
chia tay ray rức ngày trông đêm chờ
ve sầu dạo khúc tình thơ
ngẩn ngơ cánh nhạn bơ vơ lạc bầy
 

quyết tử cho tổ quốc quyết sinh

quyết tử cho tổ quốc quyết sinh

trong trang sử vẫn còn bút hận
bọn bá quyền mấy bận can qua
giữ non sông truyền thống ông cha
đánh đuổi kẻ ngông nga tham vọng 

xưa chiến công bạch đằng dậy sóng
kế lưu tích chiến trận đống đa
bảy mươi chín đuổi giặc tàu ra
nay lại đến biển đông căm giận

nọ hoàng sa anh hùng xung trận
khí hào hùng mấy bận can qua
tương quan lực lượng quả kém xa
đảo uất ức về tay tàu cộng

sự tham lam luôn nuôi ảo vọng
chiếm hoàng sa ôm mộng trường sa
thế nước yếu lòng tợ kinh kha
quyết gìn giữ nước nhà độc lập

bọn bá quyền lưởi bò dài lấp
biển đảo là tất đất ông cha
quyết giữ lấy dầu có can qua
anh hùng tử khí hùng chẳng tử

sự thiên lý luôn là như thử
đất nước nhà rạng chữ hào hùng
biển đông nầy mồ chôn tàu cộng
một bước ngoặc sử hồng nhuộm máu

hận cho kia bè lủ sói báo
đặt giàn khoan hung bạo bá quyền
ỷ thế đông thêm cậy tàu thuyền
mang hung hản đè trên công đạo

thiện ác đáo đầu chung hửu đáo
chiếm nước người nghịch đạo thiên dung
quyết hy sinh giọt máu cuối cùng
thấm cờ đỏ hào hùng bất diệt
 — 

hạ trắng 2

hạ trắng 2

mưa hạ ngập tràn muôn lối nhỏ
bong bóng chập chùng gió bay trôi
nhìn chiếc ô lòng như bối rối
ô còn đây người ấy đi đâu 

hạ trắng chan gió sầu ve gọi
hoa phượng đỏ như nói lời yêu
tình thơ ngây tợ cơn ráng chiều
ai e thẹn vân vê vành nón

tan trường về dừng xe đến đón
đưa giai nhân trong mộng về nhà
đường không xa mong nó dài ra
ta áp sát mặn mà hương ấm

hoa phượng đỏ tình ta đỏ thấm
hát vu vơ khúc nhạc trăm năm
hòa với gió ve kêu than thở
mái trường xưa hoa nở trong tim

tay trong tay hơi ấm lặng im
nghe nhịp đập liên hoàn mở hội
tuổi học trò yêu nào nên tội
sao thập thò lén lúc người thân

từng nói yêu trao nụ hôn tân
ta sóng bước điếm tầng tam cấp
mái trường yêu ôm ấp tình đầu
thật ấm áp muôn màu bể ái

nổi niềm xưa giờ còn đọng mãi
lối về nhung trãi lá me bay
tiếng ve than rức ray nổi nhớ
hạ trắng ơi vạn thuở u hoài
 

Hạ trắng

Hạ trắng 

hạ trắng trời trong ẩn nổi lòng 
ve sầu rên rỉ tình mênh mông
đường xưa lót thảm hoa phượng đỏ 
chung lối tung tăng ai nhớ không 

hạ trắng xóa mờ tình căm lặng
đò xưa trỉu nặng những hoa lòng
hạ về chút gió mang hơi nước
vần vủ mưa tuông ước phượng hồng

hạ trắng nồng chan lời ca nhớ
nàng hoa chàng bướm nợ duyên ưa
tình thương ướp mật loan mắt phượng
ai tìm mơ hạ chút mây mưa

góc nhỏ tâm hồn anh chờ đợi
hạ nầy xin gởi chữ tơ vương
giọt thương dệt nhớ thành sông tưởng
em có nghỉ gì hạ trắng chăng ?
 

Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2014

Hạ tàn

Hạ tàn

phượng hồng khoe sắc nồng nàng
trăng thanh gió mát hạ tàn chớm thu
bên anh tháng bảy mưa ngâu
một trời mưa gió âu sầu nhớ nhung 

cánh hoa ướt đẩm sương cùng
tái tê hương sắc tim rung má đào
nổi sầu xen lẫn niềm đau
chiều xô xát gió nghẹn ngào hôn tân

niềm sầu cách biệt giai nhân
cho đây nhớ đó bâng khuâng cháy lòng
hạ tàn phai nhạt phượng hồng
em đi xa xứ bảo dong một thời

con tim héo úa chơi vơi
nát lòng xót dạ kẻ thời nơi xa
xứ người em với người ta
an vui hạnh phúc mặn mà lửa duyên

còn chăng một khối tình riêng
anh ôm hoài mộng lương duyên bẻ bàng
hè tàn đổ giọt mưa sang
lặng nhìn hạt nước mơ màng xứ xa

những gì em nói thoảng qua
còn dư hương ảnh lệ sa sóng lòng
tiếc thương cánh phượng sắc hồng
hao hao màu đỏ bập bồng gió bay

thương hoa sắc thắm đắng cay
nghẹn ngào hạ đỏ men say tủi hờn
thoảng theo hương gió cô đơn
ôm trăng hoài niệm nguồn cơn rạt rào

tình xưa phút bổng hư hao
khóc cười trơ trớ canh sầu vào tim
vần thơ nép bóng sương đêm
tìm trong ảo giác ngập chìm hạ tan

phải chi được ước cành lan
tôi thành cánh bướm bên nàng hoa tươi
trời mưa đổ hạt tình rơi
tim tôi ướt sủng không lời online
 

NÓ

NÓ

nó sinh ra dưới ngôi sao xấu
mẹ mang bầu cha vội ra đi
trong trận càng quân thù giặc mỹ
cha hy sinh mẹ nó buồn đau

mẹ sầu thương ruột thắt tâm bào
làng mạc mẹ bom thù cày xé
ngoại đem mẹ , về lo sanh đẻ
thật buồn thay mẹ góa con côi

nó lớn lên, thể xác ốm gầy
thiếu tình cha thiếu cả cơm ăn
ngày ngày mẹ ra đồng cày cấy
nó theo sau nhặt lấy ốc cua

trong bửa cơm rau khoai đạm bạc
nó vẫn vui nô đùa ca hát
bên mẹ hiền ,ngoại bác dì cô
ai biết nó nổi lòng tan nát

từ lớp một theo dần năm tháng
nó lần lên đến lớp mười hai
đối người ta nó chẳng bằng ai
đối với nó chuổi dài phấn đấu

đất nước ngày chiến tranh dử dội
diệt quân thù, nó vào bộ đội
hầu trả hận tình nhà nợ nước
mẹ nó thì thêm bước sầu đau

bao đêm dài dăng dẳng đêm thâu
mẹ cầu mong chiến tranh vản hồi
nó bình an trở lại quê nhà
là sung sướng tình thâm từ mẩu

lời nguyện mẹ đèn thiêng soi thấu
bao niềm vui làm lại từ đầu
giặc mỹ cút nước nhà thống nhất
nó trở về gọi tiếng mẹ ơi

ngày giải phóng đoàn quân chiến thắng
nó như là ánh nắng mùa xuân
mẹ héo gầy nước mắt rưng rưng
ôm chầm nó tưởng chừng trong mộng

bao niềm vui bao niềm chờ đợi
tóc mẹ hiền hai màu phất phới
nét nhăn kia cha mất ngày nao
giờ rạng rở hào quang sáng giới

mẹ và nó quên đi thời khắc
quên tủi đau nghẹn thắt từ lâu
quên và quên bao nhớ bao sầu
dòng lệ nóng bâng khuâng rơi nhẹ

mẹ ơi mẹ gọi khẻ trong tim
nó gọi mãi trong niềm thương nhớ
mẹ ơi mẹ tình yêu muôn thuở
tình mẹ là tổ quốc Nó đây.....

tâm sự nó (tiếp )

tâm sự nó (tiếp )

bao mươi năm ngủ trong u tối
kể từ dạo cha vội đi xa
mẹ mang bầu lòng bấy thiết tha
bao cay đắng dặt dằn mẹ trẻ 

bao mươi năm buồn sầu muôn lẻ
muốn ngủ quên sầu héo ngày qua
biển căm hờn sóng tỏa tung xa
mây úa cuốn tình cha xa mất

ngoại âm thầm khuya đêm tiếng cất
giọng ru em nghẹn uất dổ dề
nổi buồn ray nổi buồn sông bể
nó ngủ say tựa thể quên đời

giọt nước mắt thay lời than thở
tuổi ngây khờ vận chở cô liêu
muốn say giấc ngủ nắng vàng chiều
nghe gió thảm vang cầu mẹ góa

nó úp mặt lên trăng trắng xóa
hỏi đời sao vạn ngỏ âu lo
bóng quân thù sạch cuộc chiến đó
nhưng vẫn còn sầu nọ tận tim

ai hỏi nó giấc ngủ mộng êm
nó trả lại vần thơ lưu luyến
nhớ ai nhiều trái tim kiều diễm
in bóng nàng thấm liệm không phai

nhớ ai yêu dáng dấp trang đài
lộng lẩy nhé mày ngài sắc sảo
nhớ ai như biển tình cuộn bảo
lòng nó như dạo nhớ cha xưa

tâm sự nó ai đến sẽ chia
nó cảm động nổi niềm khó tả
lòng lâng lâng lạc vào cỏi lạ
cảnh trời mây nước biếc chen hoa
 

Tâm Sự Nó ( tiếp )

Tâm Sự Nó ( tiếp )

chuyện chiến tranh vẫn còn nổi nhớ
hồn thơ kia xin ở gió ngàn
đời của nó nhiều nổi gian truân
viết ra đi cỏi lòng ngao ngán 

buồn cho mình buồn cả tương lai
thưở sơ khai cha hiền xa mãi
xa vợ hiền xa cả con thơ
nó sinh ra trong nổi đắng cay

noi gương cha chiến khu vận tải
lòng thương mẹ vẫn phải xa nhà
nó ra đi vỉnh viển thật xa
khoát cây súng u hoài đất nước

mẹ ở nhà tóc bạc hơn trước
từng từng đêm mẹ ngóng trăng huyền
mong độc lập nó về xum hợp
thật huyền linh giải phóng diệu huyền

đất nước ta nay liền một dãi
tình bắc nam gắng chảy mây bay
nó trở về nắng ấm xuân mai
xum hợp mẹ láng lay từ mẩu

ánh mắt mẹ lệ ngấn liên hồi
mừng mừng nghẹn tình sâu xúc cảm
nó bây giờ tỉnh lặng không gian
tổ quốc là mẹ nó từ đây
 

TÂM SỰ NÓ

TÂM SỰ NÓ

đời của nó sống trong bến đục
chẳng cơm ăn thiếu cả tình cha
sống lất lây vòng tay ngoại già
nuôi dưởng nó trải qua nổi khó

mẹ tháng ngày dải dầu sương gió
lo mưu sinh kiếm cháo kiếm rau
nó theo sau mò cua bắt ốc
sống gian khổ vương cao chí khí

nó lớn lên nung thù giặc mỹ
xong cấp ba xếp bút tòng quân
nung chí cha chiến khu xung trận
giết quân thù trả hận nước non

một ra đi lòng nghỉ hy sinh
chỉ ưu cảm tình thương từ mẩu
ngày giải phóng bao nổi vui thôi
vừa bâng khuâng vừa vui ứa lệ

mẹ của nó giờ là cứu thế
vòng tay rung mẹ nhuể lệ rơi
đã bao đêm thầm khấn đất trời
ngày độc lập mừng dâng cao ngất

vui mừng xen cỏi trời độc lập
nó trở về bù đấp nhớ thương
đã bao thu lăn xả chiến trường
nay đoàn tụ mẹ là nắng ấm

tình của mẹ biển trời nghĩa nặng
vòng tay thương quà tặng thiêng liêng
mẹ ơi mẹ mẹ như bà tiên
đem dịu ngọt suối hiền mát trẻ

mẹ ơi nó gọi trong gió khẻ
mẹ là tổ quốc của nó đây
niềm vui xum hợp lắm lệ cay
giờ chỉ mẹ niềm say của nó
 —

Trăng treo

Trăng treo

trăng treo một góc chơi vơi
thuyên neo một bến chân trời bao la
hợp tan mây nước chan hòa
đã yêu người đã lệ hoa ngấn sầu

thuở nao thơ họa bạn bầu
vần thơ mộc mạc tình đầu mến nhau
bao thu lặn lẻ hư hao
ta nhìn cuộc thế thương đau ngậm cười

thương hoa vận tải tương tư
mến hoa tim lại thực hư cõi lòng
mong cùng nâng chén rượu nồng
ngắm hoa má ửng tơ hồng chợt dâng

vui lên ngày tháng phong trần
long lanh sóng mắt mỹ nhân cướp hồn
góc xa buồn ấy kéo dồn
giọt sâu nhung nhớ bồn chồn con tim

lệ lòng sao cạn nổi niềm
tang thương giọt nhớ nhấn chìm thương đau
tơ tinh khôn lương hư hao
nhớ em thổn thức rạt rào trở trăn

sầu vây mấy ngọn mây giăng
giật mình trơ trọi mỹ hằng chiêm bao
ước ao tương hợp má đào
hương tràn đêm lạnh bên nhau tỏ tường

trăng treo một góc nhớ thương
tình treo một mảnh má hường ai ơi
hương thơ ướp nhụy châu rơi
nghẹn ngào mơ vọng bóng người trong tim
 

kỹ niệm 30/4

kỹ niệm 30/4

trãi bao năm tháng hờn căm lủ
giận quân thù bè lủ tay sai
đưa đất nước tang tóc phân hai
trời xanh cao khiến ngày thống nhất 

sự mừng vui nổi nấc nghẹn ngào
kẻ còn đây chiến hửu hư hao
đau đớn xót trăng sao mờ mịt
ngày hòa bình da diết thế nao

dâng hương nhớ anh hào tổ quốc
kẻ ra đi kẻ khóc thương đau
người thương tật hiến dâng xương máu
người nằm xuống nắm mộ nghìn thu

xin chia sẽ lời thơ nhắn nhủ
chút lòng thành cố cựu nghĩa ân
ngày giải phóng dạ những bâng khuâng
nghi ngút khói làn hương mặc niệm

trong cuộc chiến có nhiều nước mắt
có đau thương tang tóc chia ly
có biết bao người đã ra đi
hay cống hiến phần nào xác thịt

tháng tám sầu mùa thu mờ mịt
hận giặc thù khoát áo tùng chinh
khi hòa bình có lắm hy sinh
cho dân tộc nước nhà thống nhứt

người con yêu bà mẹ kiêu hùng
kẻ ngã xuống kẻ vùng đứng dậy
súng nổ dòn xung phong thác nhảy
dầu hy sinh hồn đấy vinh quang

bên nắm mồ vô danh bình thản
chí kiêu hùng gương sáng hậu sinh
nay nước nhà thoát cảnh chiến chinh
đời đời nhớ tri ân liệt sĩ