Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

Thu về

Thu về

thu về tìm lại dấu xưa
bao thu sao ngở như vừa đông sang
gió thu thổi rụng lá vàng
xóa tan ngày tháng bên nàng yên vui 

thu về bao nổi ngậm ngùi
nhớ người xa tái ngược xuôi hồng trần
đêm thu trăng sáng vàng sân
sắc thu khuynh đảo mỹ nhân đắng lòng

tôi ngồi nhặt lá bâng khuâng
gửi hồn hương gió trầm ngâm nắng chiều
nhớ người từ cõi phiêu diêu
bao vương bao vấn bao yêu bao sầu

mưa dồn sóng nước chân cầu
ngẩn ngơ tê tái nhạt nhàu thu sang
hồn thơ ghi chữ lá vàng
thả về nơi ấy ngút ngàn hư không

thoảng đưa rẻ ngọn vân phong
lòng anh trống vắng bềnh bồng hương xưa
thương chi ưu ái sao vừa
cành hoa lan tím gió đưa về nguồn

bao thu ai nhặt chữ buồn
tri âm tri kỹ như luồn gió qua
thu mờ bóng nguyệt sương sa
vở đôi giọt mộng đêm tàn tịch nhiên

lắng nghe thu vọng nảo phiền
tự dưng thu cảm bên miền xa xâm
hôm nay họa vận tri âm
nát tan tâm chí bập dầm con tim
 —

đường nhà em

đường nhà em

đường nhà em chuổi dài ẩn số
anh ngận ngừ thực ảo khó phân
định lý nào tim ta tiếp cận
quỉ tích sầu ảo vọng xa xâm

anh nhớ em dáng nhỏ al pha
mắt đen láy khai căn sầu cảm
muốn cùng ai dệt thảm nguyên hàm
giải cung bậc tình yêu vô nghiệm

ta ước chi mối tình tiếp điểm
mẩu số nàng chợt biến bằng không
tình đôi ta hàm số đường cong
ta hạnh phúc đỉnh cao ma trận

em biết không biển tình cực đại
ngọn sóng ngàn hàng vạn dảy py
tình đôi ta bất biến nào khi
tim chợt bé epsilon ngộ nghỉnh

nhớ em mượn vần thơ tột đỉnh
đỉnh nào vẫn đỉnh tam giác cân
cho trái tim ta sích lại gần
đường phân giác vẫn đường trung trực

anh đến em bằng con số thực
chữ biến thiên tiến mãi vô biên
dãy ngân hà tập hợp nhân duyên
các vì sao tình trong giới hạn
 —

trăng non (tiếp )


 
trăng non (tiếp )

hạ về ánh nắng vàng thay áo
là nhớ nổi sầu ảo nảo thôi
hồn thơ chìm đọng giọt mưa sầu
hồng nhan tri kỹ nay còn đâu

trăng non sao trốn tận chân đồi
sương mềm in đọng trên bờ môi
hạt nắng vô tình len khóe mắt
tóc mây man mác tim bồi hồi

nhớ ai trăng ngã lòng sông lạnh
khuất nẻo xa tình chạnh niềm thương
người đó mình đây hai nẻo đường
mượn dòng thơ tưởng hướng tâm vương

bảo thân thì chẳng thân chi tưởng
bảo nhớ thì lại chẳng nhớ thương
hai nẻo phương xa nhở lại gần
bạn hiền phút đã ở sông tương

anh đến bên em với vấn vương
với niềm thương cảm với nghê thường
trong tim anh nở vành trăng mộng
ray rức vô hồn cõi sông tương
 

trăng non

trăng non

ngẩn ngờ nhìn mảnh liềm trăng
cớ sao chưa hạ chẻ vầng làm đôi
bên em trăng những muôn màu
bên tôi trăng lại nhạt nhàu tang thương

vầng trăng ôi lắm vấn vương
mây mù che khuất mái tường rêu phong
ngày rằm trăng sáng mênh mong
nhà em kín cổng cao tường cầu an

tưởng rằng sức khỏe giọt vàng
nghe ra em lại mơ màng trăng non
nàng trăng xa ngái héo hon
ánh trăng nhạt nhảo thềm son lạnh lùng

tiếng ve chưa cất nảo nùng
giọt hạ chưa đến bảo bùng thềm hoa
xuân lòng phảng phất nắng tà
rêu phong gói kín sơn hà một phương

vần thơ chén lạt rượu nhường
tình thân kỹ niệm má hường xa xâm
nhớ ai lòng úa chơn tâm
thương ai chạnh cảm gai châm đáy lòng

lời thơ như triệu hoa hồng
vần thơ điệu vủ quay mồng tình yêu
sẽ chia người những muôn chiều
vấn vương ray rức tim nhiều nhớ nhung
 

có khi nào (tiếp )

có khi nào (tiếp )

có khi nào em hiểu đến anh
bao cay đắng nhọc nhằn tim oặn
có khi nào ai xem tình bạn
biến hồn anh hạt cát biển đông

có khi nào từ tận hư không
niềm đau chợt vở thành bọt sóng
phảng hình hài cô gái nỏn nà
sao giống thế người tình trong mộng

có khi nào nổi đau vô vọng
con tym khờ khắc bóng nhớ mong
vét cạn lòng tự trái tim anh
tìm hương vị xa thời mơ mộng

có khi nào thời gian ngừng lại
nghe tái tê con tim ngây dại
mùi trinh nữ thấm vào nổi nhớ
hương trinh nguyên vạn thưở ai đây

có khi nào em một vương phi
tình âu yếm đưa anh mộng mị
dây loan tình dạo khúc tương tư
tìm hương nhớ hồn thơ tình ý

có khi nào chuyện tình cay đắng
ngõ lối vào chẹn bước mây giăng
đôi má hồng nét cong mắt phượng
nương theo tóc hương bay tình ấm

nếu vườn hồng biến thành cung cấm
men rượu sầu dài thẩm em ơi
nếu mai nầy hai đứa ở hai nơi
chỉ trăng nghiêng tình vơi nổi nhớ

trong vườn hoang lạc đường run sợ
thoát lạnh hồn tim ở bên em
hương con gai anh quen tìm kiếm
một bóng hình xâm chiếm anh thôi

có khi nào hơi thở hoà chung
hai con tym nhịp đập yêu cùng
vườn hoang nhỏ vương cung tình ái
chan chứa yêu yêu mãi mông lung
 —

Có khi nào

Có khi nào

có khi nào em một vương phi
tình ân ái đưa anh mộng mị
dây loan tình dạo khúc tương tư
xiết chặt chết hồn thơ tình ý

có khi nào lang thang phố vắng
tìm dư âm hạ nắng hương trinh
nghe cô đơn tràn ngập cỏi tình
phố vắng tênh lòng sao chuổi nặng

có khi nào chuyện tình chưa đặng
nghe gió sầu ru cảm mây giăng
đôi má hồng mắt nhung thưở ấy
mái tóc thề phất phới vầng trăng

có khi nào gặp em lần nữa
mắt em dìu dịu chứa u sầu
có khi nào dạo bước sông ngâu
nghe lệ thấm nghẹn tình lang chức

có khi nào hơi thở hoà chung
hai con tim chung nhịp yêu cùng
ngôi nhà nhỏ vương cung tình ái
chan chứa yêu yêu mãi hương nồng

có khi nào vườn hồng đóng cổng
nghe cỏi lòng một đám mây trôi
rượu cạn bầu say uống mềm môi
đêm hiu quạnh con tim nhứt nhối

có khi nào lửa yêu sám hối
con đường xưa lụt lối chân sầu
hương tình ái vương phi tan mộng
thôi xem như một áng mây trôi

có khi nào dạo lại cung thương
ôn mối sầu trên cánh môi hường
nụ hôn bở ngở trong thương nhớ
tiển biệt tình sầu sóng vạn thương

có khi nào ngao ngán cỏi lòng
gió nhắc nhở hồn ta bay bổng
    

vầng trăng khuyết

vầng trăng khuyết

nơi em trăng sáng trăng tròn
nơi anh trăng khuyết trăng còn đang mơ
em ơi chín đợi mười chờ
anh chờ anh đợi anh mơ trăng tròn

mơ em má lúm môi son
mơ lên đôi mắt mơ vào trái tim
mơ em chải tóc trăng huyền
dong thuyền lạc lối cỏi tiên mộng đào

mơ đêm trăng khuyết bên nhau
chỉ trăng ước hẹn sắc son duyên tình
giựt mình biển mộng bên mình
em vào hư ảo tan tình trăng mơ

nhớ hoài giấc mộng nên thơ
trăng kia nay khuyết anh mơ trăng tròn
tương tư dạo chiếc thuyền con
trăng khuyết em hởi em còn yêu không

trăng nao hồn gửi bảo giông
vầng trăng họa vận cỏi lòng nát tan
trăng nào nghiêng ngã hởi nàng
trăng khuyết tiếc mãi ngở ngàng trăng xuân

hồn thơ vòi vọi cung đàn
tương tư khúc nhạc lên làn môi em
tình nầy anh gửi sao đêm
bao sao lóng lánh bấy niềm anh yêu

tình nây anh gửi mây chiều
cánh mây tim tím đìu hiu tình sầu
tình nầy anh gửi mưa ngâu
hạt mưa thương nhớ tình sầu ngưu lang

tương tư khúc nhạc đi hoang
trăng ơi ta tiếc trăng tà nghiêng nghiêng
mối tình muôn thuở trăng huyền
tiếc sao trăng chẳng vành khuyên trăng tròn

tình anh nặng nợ biển non
tương tư khúc nhạc em còn nhớ chăng
nơi anh chỉ một vầng trăng
vầng trăng anh khuyết ...vầng trăng em tròn...

con đường

con đường

con đường xưa thuở còn cấp sách
nó nhỏ mòn ì ạch bùn trơn
nhưng kỹ niệm những lúc dỗi hờn
từng trái ổi xoa cơn hờn giận

còn đường nầy mỗi ngày đôi bận
như thân quen quanh quấn chân ta
ngõ về nhà dầu chẳng có xa
ta cứ kéo nó dài ra mãi

ngày hôm nay hai ta hoàn khải
bước phong vân hội trãi lối hoa
đường em đi bên cạnh người ta
mong anh có bên em sao được

anh cũng mong đường em chung bước
nghẹn ngào tim vô phước bơ vơ
để con tim trăn trở thẩn thơ
đêm dài tận ngẩn ngơ hối tiếc

đường em đi hoa xinh biên biếc
bướm lượn lờ xao xuyến cành xuân
chữ côi cút nghi ngại bâng khuâng
em mảnh tiến đường gần hạnh phúc

anh mong cầu đường mang ánh chúc
soi sáng lòng những lúc không anh
dầu nay tay tay chẳng tay đành
nhưng mãi mãi đưng phai nhau nhé

họa vần thơ với người cặn kẻ
đường có dài nay lẻ bóng đi
gạt nổi sầu lệ đậm hàng mi
em mảnh tiến xá gì gai góc

đường phía trước có nhiều cơn dóc
gai go khó nhọc mới an khang
xin chúc em vẹn chữ đá vàng
đường phía trước gấm loan lụa trãi

em nhớ rằng anh không gió phải
lay cành xuân ngăn ngại em đâu
dầu trong tim vạn nổi âu sầu
hình bóng ấy phai phôi nào được

đường phía trước em đi san sẽ
bóng mây che mát mẻ đường về
con đường anh vạn nẻo sơn khê
nhiều dốc đá gồ ghề rêu mốc

nhiều những đêm anh thường trằn trọc
con đường nào thuở học cùng đi
giờ mổi người mỗi nẻo phân kỳ
đường phía trước rèm mi ngấn lệ
 

có lần

có lần

có lần dạo nọ như gặp em
đôi mắt nhung huyền trông rất quen
khuôn mặt ngây thơ hoa nhớ mãi
anh về khắc khoải mỗi từng đêm

có lần nàng ơi biết nổi lòng
hay như nàng ngở nhớ xa trông
lòng anh cứ mãi ôm tình nhớ
cô gái dưới trăng xây mộng hồng

có lần lần những nhở yêu ai
yêu nàng con gái đôi mắt nai
yêu má phớt hồng môi ươm mộng
yêu gió tung ai tóc xoã dài

có lần như nhở má em hồng
phải chăng em nghỉ đến anh đây
gây bao xao xuyến tim rung nhảy
rạo rực lòng anh dưới trăng gầy

có lần tôi những muốn chia tay
vĩnh biệt người đi quên đắng cay
nhưng sao tim nó không cho bỏ
một bóng hình ai đã bao ngày

có lần nghe con tim thổn thức
bao đêm thức trắng gửi hồn mây
một người con gái đơi mắt nai
hoa ngậm sương mơi má phớt hồng

có lần tôi mơ đôi mắt nai
hồn thơ dài mãi theo men rượu
trãi mộng đời tôi chuốt chén sầu
em ơi em có hiểu anh không