Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2015

Thu yêu

Thu  yêu

Thu nào hai đứa tương thân
sóng thu khóe lệ trắng ngần nước da
bên nhau hương ái ngấn hoa
luyến lưu hoài cổ nắng tà đường xa

trong tay da diết thiết tha
mong xuân chớm đến thăng hoa chữ tình
bỗng đâu giông bảo thình lình
chiến chinh xui khiến chúng mình chia phôi

thu nầy lá héo tim sầu
giọt châu lăn nhỏ bên cầu sông ngân
mưa ngâu ẩm ướt cõi trần
hòa nhau tê buốt giọt gần giọt xa

thu nào vai tựa thiết tha
chung ô đưa tiển tình ta mưa dầm
giờ đây chinh chiến sở tần
biết bao nhung nhớ lệ chầm ướt khăn

biên thùy sóng biển vổ tăn
giặc thù còn đấy sóng gầm đảo xa
non sông nợ nước tình nhà
nén tình đôi lứa lệ nhòa trong tim

những mong chinh chiến bình yên
trăng tròn soi rọi nảo phiền xóa tan
trở về nối lại nhịp đàn
gian nhà nho nhỏ đươm tràn hương yêu

ấm êm tiếng trẻ mỹ miều
hòa vui khúc khích nụ cười giai nhân
còn gì hạnh phúc tương thân
một bên đài các một đàn trẻ thơ


Tại trời mưa 2

Tại trời mưa 2

thu về nghiêng gió lá vàng bay
chung lối bên nhau tay trong tay
đường vắng mưa dai ai e ấp
bùn nhở thấm dơ nửa gót hài

mặt hoa héo hắt giọt lệ cay
ô dấy trăng sầu hạt mưa dai
phớt má như trêu nàng trinh nữ
thẹn thùng chung gót cánh ô ai

nẻo vằng đường quanh ta dừng chân
đôi môi chợt hé nụ hôn tân
chỉ một lần một lần rung cảm
kỹ niệm in sâu nổi bâng khuâng

cũng nhờ mưa đó và ô đấy
chân tình bùng cháy trái tim đây
giờ nhìn mưa đổ hồn ray rức
kỹ niệm thời yêu trong mưa say

từ thuở ra trường mưu kiếm sống
vần thơ thưa thớt nổi chờ mong
xa nhau dạo ấy trời mưa bảo
dưới mái trường xưa ảo nảo lòng

người đi để lại trời quá khứ
để cả ô sầu như lệ châu
mỗi khi mưa đổ hạt mưa ngâu
hoài mong mộng ngọc mối tình đầu


Thứ Bảy, 28 tháng 11, 2015

Tại trời mưa

Tại trời mưa

quen nhau vì bởi trời mưa
thấy em gái nhỏ dần dưa nhìn trời
sẳn ô đây hỏi ướm lời 
em ơi nhiêu tuổi tên đời là chi

nếu cùng nhân tiện ta đi
chung ô chung bước thầm thì dưới mưa
hạt mưa theo gió đùa ưa
lăn lăn đôi má em vừa phấn lan

sẳn khăn chằm hạt mưa ngàn
vô tình ánh mắt nồng nàn liếc nhau
thẹn thùng em khẻ mày chau
còn anh lúng túng má đào trong tim

đường về như cứ dài thêm
chung ô hơi thở lang chuyền theo mưa
mưa sao hạt nặng hạt thưa
nép mình san sát hạt mưa trong lòng

ngỏ về bong bóng chập chồng
bóng tan bóng hiện cành hồng nhói tim
phút đâu tới vụt mái hiên
chia tay em nhở hồn nhiên nụ cười

cám ơn hai tiếng hoa rơi
số phon em tặng tiện thời gọi nhau
chia tay ánh mắt luyến trao
bờ môi mấp máy ngọt ngào nụ hôn

về nhà tim cứ bồn chồn
đêm mơ vóc ngọc cướp hồn đi hoang
thương thương từ độ mưa sang
yêu yêu ô đó bạn vàng chung đôi


Tại trời mưa ( tiếp )

Tại trời mưa ( tiếp )

vạn vật đắm chìm trong cảnh ảo
màn đêm buồn bả tiếng dế rên
gió hú kêu gào hòa sóng biển
chạnh vào lòng từng tiếng u hờn

cơn lẻ loi trái tim đau đớn
vắng tênh sầu gió lớn trong tim
ước mong thành như một cánh chim
bay đến bạn tri âm tri kỹ

để nghe lời yêu thương hoan hỹ
để ấm lòng dầu chỉ đôi giây
tình thương giờ chan chứa tràn đầy
cơn bảo nhỏ vẫn gây cuộn sóng

hạnh phúc mong cho ai tròn mộng
riêng thân hoài vọng nổi xa xôi
ngõ hồn dâng nghèn nghẹn âu sâu
màu tím nhạt còn đâu thân ái

nhịp duyên như chiếc cầu nhở gảy
vùng phong ba ta lại nhớ tìm
bóng thời gian vun vút qua đêm
giọt nước mắt không kìm ngấn lệ

tại trời mưa đôi tim xích lại
chung chiếc dù tê tái với nhau
giá như hôm ấy chẳng câu chào
sao cớ nổi ngày nay sầu khổ

tại trời mưa bến dừng thuyền đổ
tưởng an xuôi tương đố sắc tài
người ra đi còn lại cơn say
theo quây quấn đắng cay giọt mông


Tại trời mưa

Tại trời mưa

quen nhau vì bởi trời mưa
thấy em gái nhỏ dần dưa nhìn trời
sẳn ô đây hỏi ướm lời 
em ơi nhiêu tuổi tên đời là chi

nếu cùng nhân tiện ta đi
chung ô chung bước thầm thì dưới mưa
hạt mưa theo gió đùa ưa
lăn lăn đôi má em vừa phấn lan

sẳn khăn chằm hạt mưa ngàn
vô tình ánh mắt nồng nàn liếc nhau
thẹn thùng em khẻ mày chau
còn anh lúng túng má đào trong tim

đường về như cứ dài thêm
chung ô hơi thở lang chuyền theo mưa
mưa sao hạt nặng hạt thưa
nép mình san sát hạt mưa trong lòng

ngỏ về bong bóng chập chồng
bóng tan bóng hiện cành hồng nhói tim
phút đâu tới vụt mái hiên
chia tay em nhở hồn nhiên nụ cười

cám ơn hai tiếng hoa rơi
số phon em tặng tiện thời gọi nhau
chia tay ánh mắt luyến trao
bờ môi mấp máy ngọt ngào nụ hôn

về nhà tim cứ bồn chồn
đêm mơ vóc ngọc cướp hồn đi hoang
thương thương từ độ mưa sang
yêu yêu ô đó bạn vàng chung đôi


Thứ Năm, 26 tháng 11, 2015

Phố xưa

Phố xưa

chẳng vô tình trên phố đông qua
tay chạm tay tình quá thiết tha
hay đó lẻ duyên ta trời định 
chạm tay nhau bin rịn tình ta

thoảng một kia bên hiên phố nhỏ
gặp lại nhau dưới ngỏ mưa to
chiếc ô đưa điếm hạt mưa thưa
nghe ấm lại con tim mở ngỏ

đưa em về lòng như trổi sáo
đường tuy xa sao nhở cứ gần
trước nhà em anh những bâng khuâng
sao xui khiến hai tim đập chậm

một lần thôi anh về say đắm
nhớ nhung nhiều dáng dấp thiên kiều
mong và mong gặp lại hương yêu
ta đi mãi đường dài kỹ niệm

bổng cuồng loang bởi đâu chinh chiến
biệt em yêu bưng biến chiến khu
mong có ngày sạch bóng quân thù
ta nối lại chiếc ô lưu dấu

khi thanh bình anh về ngỏ lối
nhà còn đây chẳng thấy em đâu
hỏi ra rằng em đã xa xôi
ôm đàn mộng dạo câu xa cách

lên xe hoa lòng bao nhớ mách
một đường tơ rối nhịp chia pha
em vui hạnh phúc với người ta
còn chữ nhớ em cho anh lại


Thứ Tư, 25 tháng 11, 2015

Say

Say

dã quì rực ánh trời vàng
thu về đánh thức tình nàng trong tim
vần thơ thánh thoát sương đêm
rừng thu lá đổ bên thềm thương yêu

cánh diều lộng gió trời chiều
mắt nai vai tựa thủy triều tình thân
da tươi bông bưởi trắng ngần
hơi thơm hương gái bâng khuâng môi hường

thu về êm ái vấn vương
lá khô rơi khắp trải đường tơ duyên
vi vu khúc nhạc niềm riêng
lá rơi mặc lá cõi tiên lạc vào

gió ngàn thông gọi đỉnh cao
tình lên phố núi má đào ửng say
thu về trút cả mưa dai
em xinh xứ lạnh đọa đài tim ai

nét thu phố xá mày ngài
hồ thu soi ánh trăng gầy trang nghiêm
nhớ thu chung bước thảo nhiên
gió nâng tà áo vườn thiền tơ duyên

bên em ngày ấy nước tiên
nụ hôn vô niệm môi viền lâng lang
thu nay xứ lạnh tình mang
còn chăng thu héo trăng tàn sao rơi

mượn tìm chun rượu quên đời
say thu say cả say người thu xa
say cho quên nét ngọc ngà
lẻ loi say khước mình ta hận tình


Hoa em


Hoa em

hoa em bất tử trong tim
làm sao sớm nở đêm tàn đau thương
hoa quỳnh đài cát vô thường
cánh hoa đọng ướt cành sương hương ngàn

người dưng sao nhở xốn xang
mảnh mai sợi nắng anh mang trong lòng
đông sầu cánh nhạn chiều mong
ta tim dĩ vảng biển lòng trong tim

bằng lăng hoa tím niềm riêng
sầu dâng sóng lượn liểu nghiêng má hường
dẩu là gió dẩu ngàn thương
bờ vai tóc xỏa tạn tường mỹ nhân

sân trường ai bước ngập ngần
trông cây tưởng bóng em gần bên nhau
ước chi vuốt tóc má đào
cho say tình mộng ngạt ngào hương duyên

kia kìa có cặp chim quyên
rút nhau rỉa cánh bạn hiền chung vai
mong em ngày tháng vắn dài
để cho đông nhớ mày ngài mắt nhung

để cho duyên thắm tình chung
cho đây với đó liểu tùng duyên ưa
chiều nao hai đứa dưới mưa
chung ô hạnh phúc đường vừa gần hơn

giờ sao lạc khúc cung đờn
chim quyên xa bạn thuyền hờn xa khơi
giờ thì mỗi đứa mỗi nơi
nổi sầu riêng gánh chơi vơi cánh chuồng


Hoa em


Hoa em

hoa em bất tử trong tim
làm sao sớm nở đêm tàn đau thương
hoa quỳnh đài cát vô thường
cánh hoa đọng ướt cành sương hương ngàn

người dưng sao nhở xốn xang
mảnh mai sợi nắng anh mang trong lòng
đông sầu cánh nhạn chiều mong
ta tim dĩ vảng biển lòng trong tim

bằng lăng hoa tím niềm riêng
sầu dâng sóng lượn liểu nghiêng má hường
dẩu là gió dẩu ngàn thương
bờ vai tóc xỏa tạn tường mỹ nhân

sân trường ai bước ngập ngần
trông cây tưởng bóng em gần bên nhau
ước chi vuốt tóc má đào
cho say tình mộng ngạt ngào hương duyên

kia kìa có cặp chim quyên
rút nhau rỉa cánh bạn hiền chung vai
mong em ngày tháng vắn dài
để cho đông nhớ mày ngài mắt nhung

để cho duyên thắm tình chung
cho đây với đó liểu tùng duyên ưa
chiều nao hai đứa dưới mưa
chung ô hạnh phúc đường vừa gần hơn

giờ sao lạc khúc cung đờn
chim quyên xa bạn thuyền hờn xa khơi
giờ thì mỗi đứa mỗi nơi
nổi sầu riêng gánh chơi vơi cánh chuồng


Say

Say

dã quì rực ánh trời vàng
thu về đánh thức tình nàng trong tim
vần thơ thánh thoát sương đêm
rừng thu lá đổ bên thềm thương yêu

cánh diều lộng gió trời chiều
mắt nai vai tựa thủy triều tình thân
da tươi bông bưởi trắng ngần
hơi thơm hương gái bâng khuâng môi hường

thu về êm ái vấn vương
lá khô rơi khắp trải đường tơ duyên
vi vu khúc nhạc niềm riêng
lá rơi mặc lá cõi tiên lạc vào

gió ngàn thông gọi đỉnh cao
tình lên phố núi má đào ửng say
thu về trút cả mưa dai
em xinh xứ lạnh đọa đài tim ai

nét thu phố xá mày ngài
hồ thu soi ánh trăng gầy trang nghiêm
nhớ thu chung bước thảo nhiên
gió nâng tà áo vườn thiền tơ duyên

bên em ngày ấy nước tiên
nụ hôn vô niệm môi viền lâng lang
thu nay xứ lạnh tình mang
còn chăng thu héo trăng tàn sao rơi

mượn tìm chun rượu quên đời
say thu say cả say người thu xa
say cho quên nét ngọc ngà
lẻ loi say khước mình ta hận tình


Thứ Ba, 24 tháng 11, 2015

Tôi muốn

Tôi muốn

tôi muốn ta nàng như bướm hoa
khoe sắc nắng vàng dáng thướt tha
hương lan bay tỏa vô tình bướm 
ngơ ngẩn vờn hoa đẹp kiêu sa -

nàng hoa thuở ấy chưa biết cười
từ ngày bướm trắng bướm sang chơi
hoa như e thẹn trong nắng sớm
khép nép giọt sương má hồng tươi -

môi hoa chợt hé hạt sương rơi
bát ngát hương hoa bướm gợi mời
hoa yêu cánh bướm bướm yêu hoa
quấn quít bên nhau mãi chẳng rời -

bướm trắng bao lần ôm lấy hoa
dầu bao chiếc lá lá bay xa
gió bấc lạnh hoa run trước gió
bướm ủ hoa yêu sưởi ấm hoa -

tôi muốn tôi như con bướm trắng
còn nàng hoa mộng nắng tình xuân
đôi ta hoa bướm tim son sắc
mãi mãi yêu nhau mặc gió trăng

Thứ Hai, 23 tháng 11, 2015

NỤ CƯỜI KHÚC KHÍCH

NỤ CƯỜI KHÚC KHÍCH

thoảng một lần nghe cười khúc khích
chỉ một lần da diết bóng hình
mắt đen láy môi mộng má xinh
cướp đi mất hồn anh từ dạo

đi đến nhà em dưới hàng cau
nghe khúc khích xôn xao gió bảo
nụ cười yêu khúc khích hôm nào
anh nhớ mãi vòng tay rộng mở

trái tim anh dường chừng nghẹt thở
khúc khích cười răng bắp trắng ngần
họa vần thơ lòng lại lâng lâng
vọng trong tim khúc khích đắm say

một nổi yêu khúc khích nhớ hoài
theo anh suốt đêm dài thao thức
nhớ em nhiều lửa tình hừng hực
khúc khích cười ngọn bút xoáy tim

làm sao anh thả nụ cười em
khúc khích răng ngà mắt trong đen
một mai ai hỏi anh sao thế
khúc khích nụ cười nghe ấm êm

thưở nhỏ cùng chơi trò ú tim
anh tìm phương trốn em kiếm tìm
em bắt được anh.. cười khúc khích
nhìn em má ửng lòng vui lên

ngày nọ bên nhà em có giổ
đông người hỷ hả em ngồ ngộ
họ khen đẹp quá em đẹp quá
khúc khích em cười xinh phết cô

từ ấy lòng anh tựa mưa đổ
ướt đẩm trong tim ướt đẩm đồ
khúc khích hôm nào hoa nhớ mãi
nụ cười duyên nợ mấy ai hồ

Thứ Bảy, 21 tháng 11, 2015

Anh vẫn thế

Anh vẫn thế 

anh vẫn thế ngõ hồn cành hoa cúc
mơ và mơ tình tục kết duyên tiên
mong một ngày thu toại mộng giao duyên
trong gió mới đôi tim chan hào nhịp

anh vẫn thế ngở từ muôn ngàn kiếp
trọn đường tu sánh hiệp bóng giai nhân
nhưng hởi ôi thực tại nở rẽ phân
em cất bước theo chân người xa lạ

anh vẫn thế cõi lòng vương sầu lã
cũng thu nầy cũng lã chã mưa sầu
con đường cũ ngậm ngùi in hương dấu
trống hoạnh hồn bong bóng nổi xa xa

anh vẫn nhớ con đường ngày xưa ấy
kỹ niệm vàng ôm lấy bước chân ta
dưới tàn cây băng đá bướm vờn hoa
em e ấp ngã vai hòa hơi thở

anh vẫn nhớ mùa thu hoa cúc nở
buổi chiều tà nắng chở lá vàng rơi
nhìn mặt sông bầy cá kìm bơi lội
em hỏi rằng trông chúng tội không anh

anh mĩm cười nó sung sướng hơn anh
có bè bạn có nhân tình bơi cạnh
khuých cánh tay em huých dài đuôi mắt
có em đây sao lại ví cá kìm

kỹ niệm ấy trãi thành mối tình êm
giống như em anh thao thức bao đêm
đông khuya lạnh nghe niềm thương da diết
chuông chùa vang biên biếc vọng tình xa

CHIỀU ĐÔNG

CHIỀU ĐÔNG


chiều hôm nay hồn đơn sao hoang vắng
tôi ước ao được ngấm bóng người xưa
một lần thôi dầu biết chẳng có thừa
bởi duyên phận bẻ bàng trong kiếp sống

tôi chợt tỉnh đây thật hay nằm mộng
ngấn hoa yêu bên trang blog hiện về
vẫn đượm màu trinh khiết thuở thuở đê mê
sưởi ấm lại hồn tôi bao năm tháng

entry nầy dành cho ai thời dĩ vảng
giờ post lại ghi dấu bóng người xưa
dầu chiều đông trời có đổ mưa thưa
vẫn thấy ấm tình tôi trong ký ức

cám ơn người vần thơ vương nét mực
màu trinh nguyên ray rức tháng năm xưa
hương thơ nhẹ rỉ rã trắng cơn mưa
khơi dỉ vảng trong hồn thơ miên viển

gánh hành trang bến đời nhiều lưu luyến
bụi thời gian phủ lấp tuổi mộng hồng
tôi một mình dong ruổi chốn mênh mông
khi hụp lặn giữa biển đời sóng gió

màu áo trắng không tàn phai tâm nó
mỗi khi buồn tôi mơ vọng mưa rơi
ngược thời gian theo dĩ vảng dòng đời
tôi nhớ lại áo trắng thời đi học

chiều đông lặng nhìn ai bên xóm vắng
chiếc cầu nghiêng nắng rắc lối xanh mờ
sợi nắng vàng quyện khói trắng vương tơ
tiếng chim hót trên nhành cau lảnh lót

hương lúa chín vọng đồng lang man mác
hàng dừa reo nặng trĩu trái đong đưa
mây nhở buồn bay chậm giữa trời trưa
lối mòn nhỏ thuở xưa chừng vương vấn

con kênh lặng cỏ vờn hoa chen lẫn
màu trong xanh hờ hửng chảy xuôi dòng
bờ kênh ấy say lòng trong giấc mộng
sóng vai kề đôi bóng thả hồn trôi

chiều đông nao in sâu vào ký ức
nét nguyên sơ ray rức trái tim son
dòng thời gian đậm lại mảnh tình con
dư âm vọng đam mê chiều đông lạnh

kỹ niệm xưa trong tâm dường muôn thuở
chẳng phai nhòa ký ức thuở nguyên sơ
dầu hôm nay hai đứa rẻ duyên tơ
chiều đông đến tình như bừng sống lại


THỜI ÁO TRẮNG

THỜI ÁO TRẮNG
thời áo trắng còn ghi trong nổi nhớ
bốn năm qua sen nở tận tâm hồn
mai đây rồi đôi ngã chiếc sự buồn
hương tình ấy tôi luôn luôn nhớ mãi
.
mỗi buổi chiều nắng tà xuyên cửa sổ
phảng má hồng tình trổ nụ duyên nồng
chợt nhìn em tâm hồn như bay bổng
học đường ôi đôi bóng chẳng rời xa
.
hai con tim chan hòa chung nhịp khúc
nổi tương phùng ánh chúc giữa đêm đen
thời áo trắng biêt bao nhiêu ước hẹn
thổn thức lòng tim bén lửa yêu đương
.
hồi hộp nhứt bên nhau mỗi mùa thi
cả hai ta ước hẹn bảng khoa kỳ
mong đừng rớt lạy trời xin phù hộ
sự hoài mong chẳng phụ tưởng viễn ly
.
thấm thoát thoi đưa nhở bốn năm dài
tình thương thấm thiết tràn ngập hương say
yêu nhau trang trãi mảnh hồn thơ trẻ
giảng đường như chia sẽ hướng tương lai
.
thời áo trắng ngày nay bừng bảng hổ
gánh hành trang loang lổ giấc mơ sầu
khi ra trường hai đứa lại chia phôi
nàng quay đi dành tôi màn đêm tối
.
thôi nhé mai đây giả biệt nhau rồi
kỹ niệm nào bóng câu qua cửa sổ
yêu nhau chi ngẩn ngở ôm nổi khổ
thổn thức sầu lệ đổ bóng người đi
.
ai về trường củ u hoài mơ vọng
bốn năm dài áo trắng tuổi thư sinh
ướp hoa yêu lối mộng lắm nặng tình
trong tim đọng dư âm thời áo trắng
.
nổi xót đau xóa tan hồn cay đắng
bốn năm dài hoa mộng thấm tình xuân
còn chăng nào biên biết cái vị tân
thời áo trắng xóa dần trang tình hận

Thứ Tư, 18 tháng 11, 2015

Kỹ niệm ngày nhà giáo VN

Kỹ niệm ngày nhà giáo VN

thời gian thấm thoát lẳng lặng trôi
xa thầy cách bạn mấy thu rồi
20 - 11 ngày nhà giáo 
bao nhiêu ưu ái bấy bồi hồi -

bạn bè có đứa đã thành nhân
có đứa xa rồi thật bâng khuâng
có người thành đạt vui vui đấy
thoạt nghỉ buồn vui nổi lâng lâng -

hôm nay ngẫm nghỉ công thầy dạy
ân nặng vô ngần quí hóa thay
nhớ thầy dâng kính hoa hồng đỏ
tôn sư trọng đạo chẳng hề phai -

đêm lạnh tàn canh dưới ánh đèn
tôi trầm tư lặng lăng lòng xem
nhớ thầy thảo ít dòng lưu niệm
gợi ảnh thời gian đã cuốn rèm

Đông buồn trên gác lạnh

Đông buồn trên gác lạnh

trên gác lạnh cõi hồn tôi trống trãi
giấc mơ về em gái chốn xa xâm
đã bao thu ôm ấp mảnh tình câm
lòng hiu hắt buốt dầm từng đoạn ruột -

thuở đông nào thề thốt giữa trời mây
giờ ly biệt tim nầy đau nhoi nhói
nhớ nụ cười ánh mắt như thầm nói
ta yên nhau và mại mãi chẳng rời xa -

tiết đông về buốt giá lạnh tình ta
nàng cất bước vui ca bên người lạ
còn những gì buồn bả và cay đắng
vành môi giờ phai nhạt nụ tầm xuân -

một mùa đông củ phong vân ngày hội
nay nát lòng trôi nổi cánh hoa yêu
người thương ôi như một cánh đò chiều
vương gió lạ căng bườm ra biển lạnh -

tình thắm duyên nhở nhàng hạt mưa lệ
khóc cho người sầu bể chữ chia ly
còn gì đâu ngân ngấn mặn rèm mi
mùa đông củ tàn đi ngày tháng nhạt


ANH TRỞ VỀ

ANH TRỞ VỀ

anh trở về nổi lòng ô thước
hạt mưa ngâu lệ ướt bờ mi
đàn quạ kia có tội tình chi
làm cầu nối chàng ngưu nàng chức 

-
anh trở về ngậm ngùi bức rức
giữa hồn anh ngày ấy tình em
một chiều sâu quá khứ dày đen
tà áo tím tóc dài ký ức 

-
thầm tiếc nuối trãi dài nét mực
loang máu hồng màu hoa phượng đỏ
mái trường xưa người yêu bé nhỏ
ta giả từ dứt bỏ tòng chinh 

-
đời thư sinh khoát màu áo lính
đem an lành thành phố bính an
chuông nhà thờ đổ nhịp ngân vang
người trai trẻ sa tràng đuổi giặc 

-
trăng biên thùy lạnh lùng không sắc
gió hạ sầu se thắt nguồn tim
mơ trở về màu tím hồn nhiên
em trinh trắng diệu hiền xa thẩm

-
gìn giang sơn hậu phương yên ấm
trong có em và lắm người thân
dầu hy sinh tôi cũng chẳng cần
da sạm nắng tình yêu vẫn nở 

-
rừng đêm khuya dế trùng than thở
hạ đã qua thu nhở lạnh lùng
thương dĩ vãng biền biệt tình chung
để hoa súng nảo nùng mắt ngọc 

-
nhớ người thương sương đêm chợt khóc
hoài bóng củ nắng mai chia sầu
chiến tranh mi biến cải chia phôi
rêu phong lại tim tôi đen thẩm 

-
rừng biên khu một chiều đêm sẩm
hận quân thù căm giận sài lang
gây chiến tranh chia cách ta nàng
sầu quan tái ngút ngần khí tiết 

-
anh trở về môi hồng mắt biếc
dáng trang đài trinh khiết thơ ngây
khi hòa bình hạnh phúc vui thay
hoa phượng đỏ tim ray xum hợp

Thứ Ba, 17 tháng 11, 2015

Mơ màng

Mơ màng

bên tôi trời trở sang đông
giọt sương còn đọng hiên song rực màu
vần thơ tôi gửi má đào
vẫn vơ trăng thẹn nhường sao lập lòa

biết không ngày tháng lặng lờ
có người hiên cửa còn chờ thu sang
lá vàng từ giả cành mang
dòng thơ tôi gửi đến nàng theo trăng

đêm khuya thảnh thót chuông ngân
tiêng vang vọng nhở từ âm bồ đề
cà phê nhỏ giọt đê mê
lâng lang giọt nhớ ngỏ về trong tim

hay chăng đã những bao đêm
canh tàn thao thức mơ tìm bóng ai
mõi mòn ánh mắt cay cay
lá lay nhở tưởng trang đài vương hương

gió ơi xin gửi cành thương
nụ hôn môi thắm vấn vương cửa tình
biết chăng trong cõi ba sinh
người dưng cắt cớ tim mình rức ray

nhớ nhung chén rượu men cay
lập lờ sóng nước hình ai mĩm cười
mộng mơ ánh mắt một người
trong sâu đáy mắt vẻ vời chử thương

ANH TRỞ VỀ


ANH TRỞ VỀ

anh trở về nổi lòng ô thước
hạt mưa ngâu lệ ướt bờ mi
đàn quạ kia có tội tình chi
làm cầu nối chàng ngưu nàng chức 

-
anh trở về ngậm ngùi bức rức
giữa hồn anh ngày ấy tình em
một chiều sâu quá khứ dày đen
tà áo tím tóc dài ký ức 

-
thầm tiếc nuối trãi dài nét mực
loang máu hồng màu hoa phượng đỏ
mái trường xưa người yêu bé nhỏ
ta giả từ dứt bỏ tòng chinh 

-
đời thư sinh khoát màu áo lính
đem an lành thành phố bính an
chuông nhà thờ  đổ nhịp ngân vang
người trai trẻ sa tràng đuổi giặc 

-
trăng biên thùy lạnh lùng không sắc
gió hạ sầu se thắt nguồn tim
mơ trở về màu tím hồn nhiên
em trinh trắng diệu hiền xa thẩm

-
gìn giang sơn hậu phương yên ấm
trong có em và lắm người thân
dầu hy sinh tôi cũng chẳng cần
da sạm nắng tình yêu vẫn nở 

-
rừng đêm khuya dế trùng than thở
hạ đã qua thu nhở lạnh lùng
thương dĩ vãng biền biệt tình chung
để hoa súng nảo nùng mắt ngọc
-

nhớ người thương sương đêm chợt khóc
hoài bóng củ nắng mai chia sầu
chiến tranh mi biến cải chia phôi
rêu phong lại tim tôi đen thẩm 

-
rừng biên khu một chiều đêm sẩm
hận quân thù căm giận sài lang
gây chiến tranh chia cách ta nàng
sầu quan tái ngút ngần khí tiết 

-
anh trở về môi hồng mắt biếc
dáng trang đài trinh khiết thơ ngây
khi hòa bình hạnh phúc vui thay
hoa phượng đỏ tim ray xum hợp

Thứ Hai, 16 tháng 11, 2015

Mơ màng

Mơ màng

bên tôi trời trở sang đông
giọt sương còn đọng hiên song rực màu
vần thơ tôi gửi má đào
vẫn vơ trăng thẹn nhường sao lập lòa

biết không ngày tháng lặng lờ
có người hiên cửa còn chờ thu sang
lá vàng từ giả cành mang
dòng thơ tôi gửi đến nàng theo trăng

đêm khuya thảnh thót chuông ngân
tiêng vang vọng nhở từ âm bồ đề
cà phê nhỏ giọt đê mê
lâng lang giọt nhớ ngỏ về trong tim

hay chăng đã những bao đêm
canh tàn thao thức mơ tìm bóng ai
mõi mòn ánh mắt cay cay
lá lay nhở tưởng trang đài vương hương

gió ơi xin gửi cành thương
nụ hôn môi thắm vấn vương cửa tình
biết chăng trong cõi ba sinh
người dưng cắt cớ tim mình rức ray

nhớ nhung chén rượu men cay
lập lờ sóng nước hình ai mĩm cười
mộng mơ ánh mắt một người
trong sâu đáy mắt vẻ vời chử thương