Thứ Hai, 11 tháng 11, 2019

có khi nào

có khi nào
-
có khi nào lang thang phố vắng
tìm dư âm hạ nắng hương trinh
nghe cô đơn tràn ngập cỏi tình
phố vắng tênh lòng sao chuổi nặng
-
có khi nào chuyện tình chưa đặng
nghe gió sầu ru cảm mây giăng
đôi má hồng mắt nhung thưở ấy
mái tóc thề phất phới vầng trăng
-
có khi nào gặp em lần nữa
mắt em dìu dịu chứa u sầu
có khi nào dạo bước sông ngâu
nghe lệ thấm nghẹn tình lang chức
-
có khi nào vườn hồng đóng cổng
nghe cỏi lòng một đám mây trôi
rượu cạn bầu say uống mềm môi
đêm hiu quạnh con tim nhứt nhối
-
có khi nào lửa yêu sám hối
con đường xưa lụt lối chân sầu
hương tình ái vương phi tan mộng
thôi xem như một áng mây trôi
-
có khi nào dạo lại cung thương
ôn mối sầu trên cánh môi hường
nụ hôn bở ngở trong thương nhớ
tiển biệt tình sầu sóng vạn thương
-
có khi nào ngao ngán cỏi lòng
gió nhắc nhở hồn ta bay bổng
mây trôi rồi trống rổng con tim
còn lại chăng cảm súc tình nồng
-
có khi nào em đi lấy chồng
quay lưng đi không lời bày giải
bỏ lại sau nổi buồn ngang trái
con đường xưa lối nhỏ tối tăm
_
có khi nào vần thơ blog cũ
ghi lại đây nhắc nhủ tình xưa
thời gian qua xóa nhòa khôn nữa
vần họa nay ngày thửa còn đâu....

Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2019

Đông xứ người

Đông xứ người
-
đông xứ người lạnh lắm không em
có gió bấc mưa phùn phơi phất
có bàn tay ai nắm thật chặt
có ấm lòng xoa dịu cảnh xa
-
đông về mang nổi nhớ thiết tha
em có hiểu tình ta man mác
hay trớ trêu nổi lòng ngơ ngác
tận xứ người bèo dạt hoa trôi
-
cảnh giao mùa phố cổ buồn thôi
hồ than thở thu hình thông rủ
anh tìm bóng dáng người xưa củ
quyện quờ hơi ấm thuở yêu nhau
-
đông về nổi nhớ bổng hư hao
căn gác nhỏ gió lùa tim thắt
nhớ xứ người lòng anh quặn thắt
hình bóng ai trống vắng cô đơn
-
mùa đông nay nghe lạnh nhiều hơn
đường phố lạt ngẩn ngơ trăm nổi
xứ người em có hay buồn dổi
có bàn tay xoa dịu lệ lăn
-
hay em khóc ướt đẩm đầy khăn
hạt nước mắt khô lòng anh đấy
đông nay về xứ xa có thấy
nổi cô đơn cuốn lấy tình ta
-
đông trở về vạn cảnh nhớ xa
nhưng kỹ niệm vẫn là khó tả
hai tâm hồn cô đơn là lạ
cảnh xa quê lệ chả tuôn rơi
-
đông đất khách nhớ kẻ xa nơi
lòng buốt buốt em ơi chợt khóc
đông xứ người canh dài trằn trọc
lạnh ngoài trời lạnh cả con tim
-

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2019

Hương gió

Hương gió
-
trong hơi gió như vừa ai đó
thoảng hương thơm tựa lọ nàng thơ
ôm lấy gió lòng mơ bóng ngọc
ngất ngây tình bọc lộ duyên tơ
-
một mai kìa tháng năm thắm tỏa
nét trúc mai ngẩn ngở ngây nhìn
em thuở nào nay quá đẹp xinh
anh như thể cỏi tình lạc bước
-
em lộng lẩy như hoa thượt dượt
khiến nguồn thương bùng nổ trong tâm
ngày sau dầu chia rẻ sơn lâm
anh vẫn nhớ tri âm bạn ngọc
-
trang thơ củ dầu em chưa đọc
mãi tim anh dáng vóc diệu hiền
bao kỹ niệm tiềm tàng bất biến
mãi tôn thờ lưu luyến người xưa
-

Hương gió

Hương gió
-
gió xa thổi nhẹ hương nàng
tôi ôm lấy gió mơ màng người thương
một mình với chữ tơ vương
mảnh mai sợi nắng nhở nhường giai nhân
-
gửi lên môi gió hôn tân
để vơi bao nổi bâng khuâng nhớ nàng
mong rằng tình đẹp sao ngàn
để thương để nhớ lên làn môi xinh
-
bẻ bàng bóng thỏ chập chình
ngở ngàng tan tác dáng hình em đâu
xứ người da diết héo sầu
bên kia đầm ấm còn tôi ngậm ngùi
-
lời thơ đọng ướt sương còi
nhặt sầu tim nhói nửa tôi nửa nàng
nhở khuya sao lụi trăng tàn
còn chăng giây phút bẻ bàng người xa
-

Hương gió

Hương gió
-
trong hơi gió như vừa ai đó
thoảng hương thơm tựa lọ nàng thơ
ôm lấy gió lòng mơ bóng ngọc
ngất ngây tình bọc lộ duyên tơ
-
một mai kìa tháng năm thắm tỏa
nét trúc mai ngẩn ngở ngây nhìn
em thuở nào nay quá đẹp xinh
anh như thể cỏi tình lạc bước
-
em lộng lẩy như hoa thượt dượt
khiến nguồn thương bùng nổ trong tâm
ngày sau dầu chia rẻ sơn lâm
anh vẫn nhớ tri âm bạn ngọc
-
trang thơ củ dầu em chưa đọc
mãi tim anh dáng vóc diệu hiền
bao kỹ niệm tiềm tàng bất biến
mãi tôn thờ lưu luyến người xưa
-

Hoa hướng dương

Hoa hướng dương
-
thương cô gái lạc lòng nhẹ dạ
tin bạn trai tình mãi chẳng xa
bầu trời xanh ánh sáng chói lòa
không chia cách đôi tim gắn bó
-
trên bải cỏ cô nàng hỏi nhỏ
ta yêu nhau tình đó phai chăng
mặt trời vàng bầu trời vẫn xanh
tình miên viển em anh bất diệt
-
thật cao đẹp duyên tình muôn kiếp
chẳng phai nhòa bất biến thời gian
bổng ngày kia chàng bảo với nàng
ta xa nhé chia tay vỉnh biệt
-
nàng ngạc nhiên sao chàng bảo thế
thuở ngày nao hứa thể không xa
mặt trời vàng bầu trời xanh mà
sao chia cắt hởi anh yêu dấu
-
chàng bảo rằng bầu trời đen tối
chẳng màu xanh mặt trời vàng đâu
nàng không tin ngước mắt nhìn lâu
màu đen thẩm màn đêm tăm tối
-
sự sụp đổ tình người lừa dối
mắt nàng mù chàng vội chia tay
lời hứa xưa bất biến nào hay
nàng ngất liệm hồn quay bến giác
-
một sáng kia gió ngàn bàng bạc
trước mộ nàng kinh ngạc loài hoa
hoa to lớn màu vàng chói lạ
hướng mặt trời ánh sáng lung linh
-
để người đời theo đó làm tin
tình nàng đẹp hoa xinh vàng hực
bầu trời xanh lòng nàng như nhứt
hướng ánh dương sáng rực hoa vàng
-
từ dạo ấy có tên hoa nàng
hoa cô gái màu vàng chung thủy
hoa hướng dương ấy chỉ tình yêu
dầu người phụ lòng nàng không phụ
-
cảm hướng dương sẽ chia tình sử
hoa hướng dương liệt nữ trung trinh
dầu mắt mù tim vẫn trọn tình
mặt trời vàng bầu trời trong xanh
-

Thứ Hai, 5 tháng 8, 2019

Vu lan nhớ mẹ

Vu lan nhớ mẹ
-
tôi chợt tỉnh hay đây đang nằm mộng
vu lan nay hoa hồng trắng đeo mang
mẹ tôi đâu tôi lại chít khăn tang
ôi duyên phận bẻ bàng tôi xa mẹ
-
giờ đây tôi tìm mẹ trong dĩ vảng
trong mơ hồ ảm đạm quá khứ qua
tìm hình bóng thân yêu của mẹ già
trong ngấn lệ lan nhòa qua di ảnh
-
sanh với tử nhạt hình thiên thu vọng
một đời người sương khói phủ trắng tay
đến hay đi cũng một nắm hình hài
hòa cát bụi chuổi ngày dài vô định
-
tình mẫu tử bao đêm hằng khắng khít
sớm tối nhau trần tục cảnh phù vân
giờ chia tay ngõ rẽ biển hồng trần
ôi than thở trăm năm tàn cuộc mộng
-
tình mẫu tử trần gian làm khách trọ
hợp rồi tan cảnh đó mãi chơi vơi
đọng trong tâm triết lý một cảnh đời
hư huyển hóa lệ rơi vương thọ khổ
-
đời danh lợi phủ quanh bầu giông tố
nẻo luân hồi xoay chuyển chữ tử sanh
trên bục thờ di ảnh đấng sanh thành
tâm tình gởi dòng lệ nhòa uất nghẹn
-
thuyền giải thoát bến bờ minh giác ngạn
cõi niết bàn sang lạc cảnh tây phang
cầu hương linh cho mẹ được vảng sanh
mùa báo hiếu vu lan con hiếu để
-
bên hương án dòng thơ nhòa ngấn lệ
kỹ niệm xưa mẹ để lại lòng con
bao nổi nhớ nhở dường đang lẩn trốn
khách hồng trần một chốn tùy duyên câu
-
biết tử sanh chuyện cảnh kiếp luân hồi
nhung nhớ vẫn nghìn sầu câu mẫu tử
vu lan về trong niềm thương pháp lữ
đóng tròn vai hai chữ mẹ con ta
-
ngày hôm nay vĩnh biệt cảnh ma ha
lòng trẻ dại cách xa hình bóng mẹ
đêm từng đêm con luôn gọi khe khẻ
mẹ luôn là bóng cả mãi che con —.
-

vu lan

vu lan
-
vu lan nay tôi cài hoa hồng trắng
mẹ đi xa trong chết lăng tâm hồn
giọt lệ buồn len nổi nhớ cô đơn
màu hoa trắng tình thương mẹ bất diệt
-
tôi lặng lẻ âm thầm bên chánh điện
lén nhìn người cài hoa đỏ lệ len
tôi cúi đầu mắt chẳng dám nhìn lên
thương nhớ mẹ nhịp tim mình thổn thức
-
tận nguồn tim nghèn nghẹn như ngăn tức
một nổi buồn mặn đắng lệ rèm mi
tôi lặng im nhìn thiên hạ hoan hỷ
màu hoa đỏ bông hồng còn cha mẹ
-
trong sâu lắng tâm hồn tôi kêu mẹ
mẹ ơi mẹ mãi mãi ở trong con
nghĩa tình mẹ chan chứa ngập cả hồn
hình từ mẫu ngàn thu con nhớ mãi
-
vu lan nay hồn tôi như hoang dại
tiết đông buồn cướp mất đấng sanh thành
vẫn biết rằng quy luật chữ tử sanh
nhưng tôi vẫn khôn ngăn dòng lệ chảy
-
ngày vu lan nhớ mẹ tim rung nhảy
dâng nén hương cầu nguyện đến mẹ hiền
mong trời phật đưa mẹ cảnh tây thiên
sống thanh thản an nhiên miền cực lạc
-
trên chánh điện tưởng mẹ trong mặc niệm
lòng kính thành dâng đốt nén tâm hương
cầu cho mẹ vảng sanh cảnh tây phương
là mong ước lòng con vu lan đẹp
-
đây vần thơ vu lan con ghi chép
nhớ mẹ hiền con khép nép cầu xin
nhờ phật trời ban bủa hộ phù minh
tiếp dẫn mẹ vảng sinh miền cực lạc
-
vu lan về cõi hồn con ngơ ngác
mẹ đâu còn tiếng nhạc của lòng con
mẹ đâu còn hiện tại chữ sắc son
chỉ nhớ mẹ lệ tràn qua di ảnh
-

Mẹ ơi !

Mẹ ơi !
-
tôi chợt tỉnh hay đây đang nằm mộng
vu lan nay hoa hồng trắng đeo mang
mẹ tôi đâu tôi lại chít khăn tang
ôi duyên phận bẻ bàng tôi xa mẹ
-
giờ đây tôi tìm mẹ trong dĩ vảng
trong mơ hồ ảm đạm quá khứ qua
tìm hình bóng thân yêu của mẹ già
trong ngấn lệ lan nhòa qua di ảnh
-
sanh với tử nhạt hình thiên thu vọng
một đời người sương khói phủ trắng tay
đến hay đi cũng một nắm hình hài
hòa cát bụi chuổi ngày dài vô định
-
tình mẫu tử bao đêm hằng khắng khít
sớm tối nhau trần tục cảnh phù vân
giờ chia tay ngõ rẽ biển hồng trần
ôi than thở trăm năm tàn cuộc mộng
-
tình mẫu tử trần gian làm khách trọ
hợp rồi tan cảnh đó mãi chơi vơi
đọng trong tâm triết lý một cảnh đời
hư huyển hóa lệ rơi vương thọ khổ
-
đời danh lợi phủ quanh bầu giông tố
nẻo luân hồi xoay chuyển chữ tử sanh
trên bục thờ di ảnh đấng sanh thành
tâm tình gởi dòng lệ nhòa uất nghẹn
-
thuyền giải thoát bến bờ minh giác ngạn
cõi niết bàn sang lạc cảnh tây phang
cầu hương linh cho mẹ được vảng sanh
mùa báo hiếu vu lan con hiếu để
-
bên hương án dòng thơ nhòa ngấn lệ
kỹ niệm xưa mẹ để lại lòng con
bao nổi nhớ nhở dường đang lẩn trốn
khách hồng trần một chốn tùy duyên câu
-
biết tử sanh chuyện cảnh kiếp luân hồi
nhung nhớ vẫn nghìn sầu câu mẫu tử
vu lan về trong niềm thương pháp lữ
đóng tròn vai hai chữ mẹ con ta
-
ngày hôm nay vĩnh biệt cảnh ma ha
lòng trẻ dại cách xa hình bóng mẹ
đêm từng đêm con luôn gọi khe khẻ
mẹ luôn là bóng cả mãi che con —.

Chủ Nhật, 4 tháng 8, 2019

Thơ sầu

Thơ sầu
thơ sầu tưởng viết sẽ bớt sầu
càng viết càng sầu ai biết đâu
lệ lòng tuông chảy tình lang chức
rớt xuống trần gian hạt mưa ngâu
bao lần em bảo ngưng tay bút
chẳng viết thơ sầu khúc chuyển vui
nhưng hởi lòng em tình luôn tủi
thơ vui chưa viết lệ ngậm ngùi
thôi nhé chân trời mây tím kéo
tim gan úa héo ánh mây theo
thơ sầu đeo đẳng tình ta mãi
viết đại cho rồi sầu bớt đeo
rượu với sầu như gió mả ngưu
trông lay láng tránh đâu cho khỏi
đã bao ngày lòng anh mệt mõi
tua dụng tửu sầu càng sầu thêm
mượn vần thơ sầu lên trang giấy
viết cho lòng vơi bấy nổi sầu
càng viết nhiều tim nhói từ đâu
trang giấy bổng ướt nhầu nước mắt
mượn cung đàn so dây réo rắt
giữa đêm khuya héo hắt sầu phai
nhưng hởi ôi sầu vẫn u hoài
thương bạn ngọc láng lai sầu nhớ
cũng như ai thơ sầu than thở
muốn dứt đi rảnh nợ cô liêu
muốn thảnh thơi dạo nắng tàn chiều
sao khó thế tim yêu buồn nọ
trái tim kia một lần bỏ ngỏ
bến đò xưa hồn đó bâng khuâng
nhớ êm ả ngọn gió hôn tân
còn lưu cảm trong tâm man mác
chiều đồi sim như chừng khúc hát
tay trong tay bản nhạc cuồng yêu
cánh sim tím suối tóc nâng niu
em e thẹn ngất ngây má ửng
trăng có khuyết nhưng còn lơ lửng
nhìn hai ta trăng chựng chút hờn
choàng tay nhau mây gió mừng hơn
chúc hạnh phúc tình loan duyên phụng
vần thơ yêu cung sầu nặng nợ
chữ tơ duyên hoa nhớ tình ươm
nước mắt thương sung sướng vô thường
ta uống cạn dòng thơ muôn thuở
sao có lúc khi mờ khi tỏ
khúc bi ai chuốt bỏ nhịp sầu
ai rộn ràng áo cưới cô dâu
vui duyên mới dứt câu tình củ
nổi buồn dài chén say quan tái
lụt lối nhà pháo đỏ xác phơi
tự nhiên đâu tim chết tàn hơi
chữ ngang trái chơi vơi tình hận
bước xuống đò em còn ngó lại
nhìn xem anh tê tái phải chăng
một chữ sầu anh nhặt u hoài
mong ai đấy vui say mộng đẹp

Nhớ mẹ ( tiếp )

Nhớ mẹ ( tiếp )
-
khi khôn lớn ra đi lập nghiệp
kiếm miếng cơm chuyển tiết đông xuân
nhớ quê nhà bóng mẹ còng lưng
nghe dạ xót ngút tầng tê tái
-
nước mắt mẹ hình khô đọng lại
ngàn nổi sầu vận tải thêm cao
mẹ ơi mẹ tiếng gọi trăng sao
mẹ có thấu lòng con trăn trở
-
rồi một ngày một ngày than thở
mẹ qua đời trời hởi lòng đau
đời của con lạnh lẻo hư hao
trống vắng mãi tâm bào se thắt
-
trên hương án nhìn mẹ di ảnh
lòng kính thành đốt nén tâm hương
cầu mẹ vảng sanh cảnh tây phương
để con trọn đôi đường hiếu đạo
-
trong sâu thẩm lòng con cầu đáo
mong mẹ hiền an náo niết bàn
đức Di Đà phủ sáng hào quang
tiếp hồn mẹ vĩnh hằng cực lạc
-

Facebook ảo

Facebook ảo
-
vào phây bút vương vấn má đào
lời thơ bỗng rạt rào xúc cảm
tự dưng ấy ghi lời ảm đạm
khó ngăn lòng với bạn tha phương
-
lở vương phây bút lở vương hương
lở nợ nàng thơ lở nợ vương
thôi đành ba bảy hai mươi mốt
em nhốt tim anh trong nhớ thương
-
bảy tiếc mười mong cánh hoa hồng
sương khuya e thẹn vương cánh nhớ
mai sớm nắng mơ nở nụ chờ
em ơi xin nhận một hồn thơ
-
nghỉ mình có lẻ yêu người ảo
cành hoa thạch thảo bảo mong chờ
thu về mang nhớ buồn vu vơ
nhặt lá vàng rơi đốt ấm lòng
-
vẫn biết phây ươm mầm ảo vọng
cớ chi nào dệt mộng thương yêu
ảo bao nhiêu tình nhớ càng nhiều
nghe ray rức con tim thổn thức
-
biết bao giờ người ở trong tôi
đêm thao thưc mơ hoa sa mạc
rất tiếc tôi chơn tình đạm bạc
quen muộn màng hoa lạc xứ xa
-
giờ hoa là hoa của người ta
than thở mấy vẫn là giấc mộng
đời mênh mang biển ngàn gió lộng
chút nắng vàng hy vọng mong manh
-
trái tim tôi chợt lạnh giá băng
tưởng đã rủ trong miềm hiu hoạnh
bỗng vụt lên ngàn sao lấp lánh
ngõ rẽ đời hạt nắng trong xanh
-
trong trang phây lóng lánh bóng hình
gây xao xuyên trong tim mong nhớ
biết là ảo sao lòng vẫn mở
đón hình ai nức nở con tim
-
qua vẻ đẹp sắc sảo khó kìm
hồn thi sĩ lặng chìm theo gió
nhở một lần trái tim bỏ ngỏ
vạn lần đau ai đó biết chăng
-
phây đã ảo hình kìa càng ảo
gió heo may chao đảo lá vàng
thu chợt về muôn vẻ mơ màng
nghe lá rụng ngở nàng bên cạnh
-

Vu lan nhớ mẹ

Vu lan nhớ mẹ
-
tôi chợt tỉnh hay đây đang nằm mộng
vu lan nay hoa hồng trắng đeo mang
mẹ tôi đâu tôi lại chít khăn tang
ôi duyên phận bẻ bàng tôi xa mẹ
-
giờ đây tôi tìm mẹ trong dĩ vảng
trong mơ hồ ảm đạm quá khứ qua
tìm hình bóng thân yêu của mẹ già
trong ngấn lệ lan nhòa qua di ảnh
-
sanh với tử nhạt hình thiên thu vọng
một đời người sương khói phủ trắng tay
đến hay đi cũng một nắm hình hài
hòa cát bụi chuổi ngày dài vô định
-
tình mẫu tử bao đêm hằng khắng khít
sớm tối nhau trần tục cảnh phù vân
giờ chia tay ngõ rẽ biển hồng trần
ôi than thở trăm năm tàn cuộc mộng
-
tình mẫu tử trần gian làm khách trọ
hợp rồi tan cảnh đó mãi chơi vơi
đọng trong tâm triết lý một cảnh đời
hư huyển hóa lệ rơi vương thọ khổ
-
đời danh lợi phủ quanh bầu giông tố
nẻo luân hồi xoay chuyển chữ tử sanh
trên bục thờ di ảnh đấng sanh thành
tâm tình gởi dòng lệ nhòa uất nghẹn
-
thuyền giải thoát bến bờ minh giác ngạn
cõi niết bàn sang lạc cảnh tây phang
cầu hương linh cho mẹ được vảng sanh
mùa báo hiếu vu lan con hiếu để
-
bên hương án dòng thơ nhòa ngấn lệ
kỹ niệm xưa mẹ để lại lòng con
bao nổi nhớ nhở dường đang lẩn trốn
khách hồng trần một chốn tùy duyên câu
-
biết tử sanh chuyện cảnh kiếp luân hồi
nhung nhớ vẫn nghìn sầu câu mẫu tử
vu lan về trong niềm thương pháp lữ
đóng tròn vai hai chữ mẹ con ta
-
ngày hôm nay vĩnh biệt cảnh ma ha
lòng trẻ dại cách xa hình bóng mẹ
đêm từng đêm con luôn gọi khe khẻ
mẹ luôn là bóng cả mãi che con —.
-