Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2025

 Em hãy quên

-
em hãy quên những gì cần quên nhé
những đêm buồn khe khẻ tiếng yêu thương
em hãy quên nổi nhớ vút đêm trường
cơn mưa hạ du dương bong bóng nổi
-
em hãy quên cành phượng hồng vô tội
mà chúng mình nông nổi ép trang thơ
dòng mực xanh lưu bút áo trinh mơ
giờ còn đấy phai mờ trong năm tháng
-
em hãy quên hạ tàn chìm dĩ vảng
mái trường xưa bảng lảng bóng ngày qua
bước vân du giây phút ngã chiều tà
tay nắm chặt ngõ hồn về vô tận
-
em có nhớ con đường ngày xưa ấy
kỹ niệm vàng ôm lấy bước chân ta
dưới tàn cây băng đá bướm vờn hoa
em e ấp ngã vai hòa hơi thở
-
em có nhớ con đường hoa cúc nở
buổi chiều tà nắng chở lá vàng rơi
nhìn mặt sông bầy cá kìm bơi lội
em hỏi rằng trông chúng tội không anh
-
anh mĩm cười nó sung sướng hơn anh
có bè bạn có nhân tình bơi cạnh
khuých cánh tay em huých dài đuôi mắt
có em đây sao lại ví cá kìm
-
kỹ niệm ấy trãi thành mối tình êm
em có nhớ anh thao thức bao đêm
chuyện ngày xưa nghe niềm thương da diết
trăng gọi hồn biên biếc vọng tình xa
-
em hãy quên chuyện tình buồn đôi ta
bao kỹ niệm gọi là về quá khứ
dòng thời gian phai nhòa trang tình sữ
còn chăng là hai chữ đớn đau sầu
-

 Đông xứ người

-
đông xứ người lạnh lắm không em
có gió bấc mưa phùn phơi phất
có bàn tay ai nắm thật chặt
ấm lòng xoa dịu cảnh xa
-
đông về mang nổi nhớ thiết tha
em có hiểu tình ta man mác
hay trớ trêu nổi lòng ngơ ngác
tận xứ người bèo dạt hoa trôi
-
cảnh giao mùa phố cổ buồn thôi
hồ than thở thu hình thông rủ
anh tìm bóng dáng người xưa củ
quyện quờ hơi ấm thuở yêu nhau
-
đông về nổi nhớ bổng hư hao
căn gác nhỏ gió lùa tim thắt
nhớ xứ người lòng anh quặn thắt
hình bóng ai trống vắng cô đơn
-
mùa đông nay nghe lạnh nhiều hơn
đường phố lạt ngẩn ngơ trăm nổi
xứ người em có hay buồn dổi
có bàn tay xoa dịu lệ lăn
-
hay em khóc ướt đẩm đầy khăn
hạt nước mắt khô lòng anh đấy
đông nay về xứ xa có thấy
nổi cô đơn cuốn lấy tình ta
-
đông trở về vạn cảnh nhớ xa
nhưng kỹ niệm vẫn là khó tả
hai tâm hồn cô đơn là lạ
cảnh xa quê lệ chả tuôn rơi
-
đông đất khách nhớ kẻ xa nơi
lòng buốt buốt em ơi chợt khóc
đông xứ người canh dài trằn trọc
lạnh ngoài trời lạnh cả con tim
-