TÌNH XUÂN
tình xuân
nàng xuân lộng lẩy muôn hoa
tình xuân ấm áp đậm đà vấn vương
xuân nầy xin gửi vần thương
cho tình thân hửu sắc hương hửu tình
nhìn mây tơ tưởng bóng hình
nhìn trăng hoài vọng sương in vóc ngài
xuân về hoài cảm trang đài
sắc hoa một thuở tim ray cỏi lòng
gió lay hoa chuyển nhở mong
tưởng hằng nga giáng trần hồng kết giao
hoa đào phai nhạt hôm nào
bổng đâu vụt đỏ rạt rào gió xuân
con tim rộn nổi bâng khuâng
vành môi muốn gửi hôn tân ấm tình
má đào gợn nét tươi xinh
thu ba gợn sóng ba sinh tuyệt vời
hương thơm thoang thoảng sương mơi
tóc mây sực nức hương trời giai nhân
ý thơ kết nối xa gần
xuân thơ đọng lại một vần luyến lưu
họa thơ tình khúc xuân từ
mong rằng mỹ nữ chớ cười ý ngông
cỏi lòng trải nhớ mênh mông
cỏi tinh một nổi hoài trông bóng hình
đây là sắc nước hương xinh
đây là kết nối tơ tình gió trăng
mơ màng tơ tưởng cô hằng
văn phong gửi nhớ sở tần đến ai
trở trăn thao thức đêm dài
hương thơm thiếu nữ đọa đài con tim
tình xuân theo bước chân mềm
giọt xuân thắm đượm trên viền mắt nai
tình xuân rào rạt trúc mai
gửi tình xuân hửu ghi vài hàng văn
mong rằng cõi nhớ mây tần
cảm thông sông nước họa vần lệ xuân
chiều về trên đỉnh tình xuân
Trả lờiXóasương mờ lối cỏ mây vần lượn quanh
nhớ ai vọng thấu mây xanh
tình xuân rêu phủ bên cành cô mong
nuốt sầu khô chết đáy lòng
con tim in dấu bóng hồng vô hư
lang thang cõi mộng bây chừ
giật mình soi bóng trầm tư bên nguồn
tình xuân chan ngấn lệ tuôn
nhớ nhung cũng lắm giọt buồn đắng cay
lang thang trên đỉnh xuân nay
buồn vui da diết chuổi ngày thê lương
đâu đây cúc tím thoảng hương
tình xuân vết rạn vấn vương má hồng
vui buôn thôi cũng sắc không
tim thơ vương nụ hoa hồng chơn tâm
chiều xuân nắng nhạt phấn hoàng hôn
Trả lờiXóacánh bướm lênh đênh lối cỏ mòn
mây chiều nghiêng bóng bên vòm lá
phủ trắng hồn thương mộng nước non
điệp khúc chiều xuân vọng cố nhân
đào nguyên sơn thủy mấy phong trần
lang thang lối cũ chân trời tím
gửi nhớ về ai họa mấy vần
em khóc đi cho tràn đêm đông lạnh
Trả lờiXóagiọt lệ lòng sao cạn nổi thương đau
giọt tang thương giọt nhớ quyện giọt sầu
hồn đơn buốt xót xa tình đôi lứa
em khóc đi cho vơi niềm chan chứa
vành khăn tang trắng mõng kết bao giờ
ta ôm em thổn thức nổi dại khờ
sầu vây trĩu lặng lờ em hãy khóc
sang thăm người vần thơ như xẽ dọc
chia nổi buồn em khóc mãi đi em
giọt thời gian còn vương ở bên rèm
em hãy khóc buồn đêm sao trở lạnh