Thứ Bảy, 29 tháng 3, 2014

sông hậu quê em

 
  1. sông hậu quê em

    đêm khuya nào chỉ mình em thao thức
    chốn quê đây anh bức rức khôn nguôi
    vị thanh ta mùa nước đổ ngậm ngùi
    từng làng mạc chôn vùi trong dòng nước...


    dòng sông hậu vùng cao cơn sóng ngược
    nước từ nguồn vùng vụt vượt dâng lên
    thương hàng dậu hôm qua mẹ làm nên
    nay một đêm bỗng chửng tan tành ngã

    nơi phương xa em được tin bảo đã
    gió mưa hòa dòng lệ mặn ngậm ngùi
    đất cần thơ vùng vị thanh vị thủy
    cơn bảo về kéo lũ nước dâng cao

    gió mưa sao héo úa nổi nghẹn ngào
    không biết đấy mẹ già ra sao những
    nhớ mẹ nhiều nổi nhớ tận tâm trung
    thương mẹ già cao tuổi gối chân rung

    e sức khỏe khó an cơn gió lạnh
    xứ xa xôi dõi mắt hướng vị thanh
    vùng đất ngọt nhiều cam nhiều quít bưởi
    biết thế nào lành dữ nổi sầu quanh

    thương cảnh nghèo giông gió phủ mái tranh
    mùa nước nổi khổ chồng sầu hiu quạnh
    lại cầu trời ban phước được an lành
    chẳng cuống trôi xóm nhà ươm nhiều khổ

    mẹ ơi mẹ biết chăng con lệ đổ
    nhớ quê nhà nhớ dáng mẹ lưng còng
    hơi lạnh buốt nhứt xương khi gió lộng
    đêm từng đêm cánh vỏng nhớ mong con

    nơi xứ người gian nan con chẳng màn
    tận tâm sức gắng làm nên sự nghiệp
    kiếm đồng ngân dành dụm gửi về quê
    để mẹ dùng qua cơn thời dâu bề

    tuy phận gái khó khăn em nào kể
    xứ vị thanh gốc rễ thắm thân tình
    mẹ yên vui sức khỏe được khang ninh
    con hạnh phúc thuốc trường sinh tăng sức

    tin cơn bảo vừa qua lòng ray rức
    nghe mẹ hiền mạnh sức thật mừng ghê
    nhơ ơn trên trời phật ban phước về
    lòng trẻ dại nhẹ niềm thân hoan lạc

    đây lời thơ cõi lòng anh thù tạc
    sẽ chia nhau tẻ nhạt nổi buồn lo
    cùng với em trong giây phút khôn dò
    tình thân hửu thắt sâu tình thân hửu

    trong lòng anh còn vương niềm ủ rủ
    thương cảnh đời mưa lủ nhận phù sa
    thương cho ai chạnh thấm mảnh tình ta
    quê hương mẹ cầu qua cơn bảo lủ
 
 
 
 
 
 
.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét