trăng non (tiếp )
hạ về ánh nắng vàng thay áo
là nhớ nổi sầu ảo nảo thôi
hồn thơ chìm đọng giọt mưa sầu
hồng nhan tri kỹ nay còn đâu
trăng non sao trốn tận chân đồi
sương mềm in đọng trên bờ môi
hạt nắng vô tình len khóe mắt
tóc mây man mác tim bồi hồi
nhớ ai trăng ngã lòng sông lạnh
khuất nẻo xa tình chạnh niềm thương
người đó mình đây hai nẻo đường
mượn dòng thơ tưởng hướng tâm vương
bảo thân thì chẳng thân chi tưởng
bảo nhớ thì lại chẳng nhớ thương
hai nẻo phương xa nhở lại gần
bạn hiền phút đã ở sông tương
anh đến bên em với vấn vương
với niềm thương cảm với nghê thường
trong tim anh nở vành trăng mộng
ray rức vô hồn cõi sông tương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét