BỔN PHẬN
ta kết bạn trên dòng thơ thảm
bên blog tình cửa sổ online
mỗi dòng thơ là mỗi ngày dài
in lối củ hằng chai gót ngọc
tuổi trẻ qua thuở thời đi học
còn đâu rồi bướm mộng hè trôi
nay còn chăng cành úa âu sầu
và nổi nhớ trường xưa bạn củ
vài hạt nắng vương vương áo trắng
chút bụi mờ hạt phấn đâu đây
chốn giảng đường kỹ niệm còn đây
băng ghế đá ngất ngây chờ bạn
thời gian xưa vào thu tháng tám
tân sinh viên mặc cảm rụt rè
trải bốn năm và bốn mùa hè
đời đón ta vào trong bổn phận
những ước mơ thuở nào lấn cấn
những tương lai phấn chấn đời lên
nào ngờ thay thực tế lằn tên
nó bay thẳng trái tim nhứt nhối
tuổi trẻ qua khung gian u tối
bước chân hoang lạc lối dừng thôi
giờ còn chăng bổn phận lòng tôi
mưu sự sống quên đi ảo ảnh
khi ra trường với niềm kiêu hảnh
giúp ích đời nghịch lý thế nao
đem hạnh phúc tan xóa bịnh đau
là hạnh phúc rạt rào mình đấy
thời gian dạy ta vào thực tế
không phải vậy cũng không phải thế
còn bổn phận tìm kế mưu sinh
ôi chán ngắt sầu dâng ngấn lệ
dòng tâm sự đôi lời tôi kể
lắng con tim hạt lệ hoen mi
đời thực tế khát vọng ra đi
vẫn đứng thẳng xá gì nghịch cảnh
phải đối mặt trong niềm kiêu hảnh
sống ra hồn đúng hạnh hiền nhân
dầu ra sao ta vẫn bất cần
nêu khí tiết tinh thần trong sạch —
ta kết bạn trên dòng thơ thảm
bên blog tình cửa sổ online
mỗi dòng thơ là mỗi ngày dài
in lối củ hằng chai gót ngọc
tuổi trẻ qua thuở thời đi học
còn đâu rồi bướm mộng hè trôi
nay còn chăng cành úa âu sầu
và nổi nhớ trường xưa bạn củ
vài hạt nắng vương vương áo trắng
chút bụi mờ hạt phấn đâu đây
chốn giảng đường kỹ niệm còn đây
băng ghế đá ngất ngây chờ bạn
thời gian xưa vào thu tháng tám
tân sinh viên mặc cảm rụt rè
trải bốn năm và bốn mùa hè
đời đón ta vào trong bổn phận
những ước mơ thuở nào lấn cấn
những tương lai phấn chấn đời lên
nào ngờ thay thực tế lằn tên
nó bay thẳng trái tim nhứt nhối
tuổi trẻ qua khung gian u tối
bước chân hoang lạc lối dừng thôi
giờ còn chăng bổn phận lòng tôi
mưu sự sống quên đi ảo ảnh
khi ra trường với niềm kiêu hảnh
giúp ích đời nghịch lý thế nao
đem hạnh phúc tan xóa bịnh đau
là hạnh phúc rạt rào mình đấy
thời gian dạy ta vào thực tế
không phải vậy cũng không phải thế
còn bổn phận tìm kế mưu sinh
ôi chán ngắt sầu dâng ngấn lệ
dòng tâm sự đôi lời tôi kể
lắng con tim hạt lệ hoen mi
đời thực tế khát vọng ra đi
vẫn đứng thẳng xá gì nghịch cảnh
phải đối mặt trong niềm kiêu hảnh
sống ra hồn đúng hạnh hiền nhân
dầu ra sao ta vẫn bất cần
nêu khí tiết tinh thần trong sạch —
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét