Thứ Hai, 20 tháng 10, 2014

Thu xưa

Thu xưa

thu xưa thương nhớ bẻ bàng
xa người ta nhớ tình càng thấm sâu
chiều thu mây tím mịt mầu 
như làn tóc xỏa ngạt ngào đâu đây

đêm thu trăng thể ốm gầy
dừa cao cành lá che đầy ánh trăng
gió thu gom lá đầy sân
lòng tôi theo lá khôn ngăn lệ sầu

hạt vương khóe mắt tròn châu
chàn hòa hạt nước mưa ngâu ngoài trời
nhớ người khó nói nên lời
nhìn theo lá rụng rả rời con tim

hỏi rằng cây bảo đứng im
hỏi em em bảo đừng tìm em chi
thu buồn hạt lệ ngấn mi
bóng người xa tít mơ gì vòng tay

thuở nào hoa mộng hương say
trao lời âu yếm trúc mai mơ màng
trời xui giông tố bẻ bàng
thuyền tình xa bến ta nàng xa nhau

em giờ tọa lạc phương nào
để thu nhứt buốt héo sầu nhớ nhung
đâu còn khúc nhạc tình chung
hoa rơi từng cánh lá rụng từng cành

tạ từ hai chữ yến oanh
tim gầy tê tái thôi đành xa nhau
thu xưa nổi nhớ nhạt nhàu
hồn hoang lạnh lẻo nhốt vào con tim

3 nhận xét:

  1. thu xưa trở trăn hình bóng ngọc
    vò vỏ trăng sầu khóc duyên tơ
    mỹ nhân lơ lửng buồng tim vở
    lá úa nhạt nhàu ghế đá trơ

    người hởi chân hoang bước hửng hờ
    con tim loạn nhịp nét hoang sơ
    chiều tím mơ tìm bờ môi mộng
    nụ hôn êm ái của cơn mơ

    thu đã về đây với ngở ngàng
    hồng nhan tri kỹ bật tin vang
    hoang sơ tê buốt buồng tim lạnh
    bao lá vàng rơi bấy lệ tràn

    Trả lờiXóa
  2. Thu về mây tím chơi vơi
    Hoàng hôn lá đổ tuyệt vời chiểu thu
    Giăng giăng sương trắng phủ mờ
    Heo may se lạnh nên thơ thu vàng
    Bâng khuâng nhung nhớ ngập tràn
    Thu nay xa cách đôi đàng xa xăm
    Thu xưa theo tháng theo năm
    Chìm vào sương khói lòng thầm luyến lưu

    Ngày mới tốt lành thật vui nha QM ...HN sang thăm.....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. thu xưa ly biệt màu hoang tím
      se thắt bạn vàng khóc sương đêm
      áo trắng thuở nào thời đi học
      in đậm khắc sâu góc buồng tim



      mưa ngâu gió lại mảnh thu gầy
      người xưa bạn củ đường mây biệt
      thu lại bi ai niềm da diết
      tê tái thu buồn tha thiết đau



      áo trắng giờ đây có nhạt nhàu
      hương tình vẫn đậm nét xót sao
      nàng đi mang cả trời thu chết
      để nhớ để thương mảnh tình đầu

      Xóa