Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2015

HẠ VỀ

HẠ VỀ

hạ về rộn rả tiếng ve kêu
hàng me uốn lá phủ sương chiều
tẻ nhạt đường xưa lòng cô quạnh
rêu phong từng khắc cảnh quang liêu

đây hàng phượng vỉ đứng chơi vơi
gió thổi đua hoa cánh phượng rơi
trường xưa mây phủ mờ tim nhói
thầm hỏi ai đây thoảng một thời

lối xưa tim vở theo năm tháng
theo cánh phượng rơi nổi ngút ngàn
em đâu quên cả màu phượng đỏ
quên cả tình ta khóc nắng vàng

những buổi tan trường tay trong tay
tà áo gió nâng em có hay
e thẹn em nép vào lồng ngực
đôi má ửng hồng phượng đỏ bay

văng vẳng đâu đây tiếng ve cười
như trêu thiếu nữ gái xuân thời
viên sỏi vô tình lăn trước mặt
hàng me nghiên ngã lá rơi rơi

nụ hôn nhẹ thoảng viền môi mộng
em cười ngặt nghẻo má ửng hồng
khoảnh khắc dường như dành đôi lứa
lửng lờ bình tím nổi ven sông

tình nhở bổng im cơn nắng hạ
con tim rộn rực nhảy trong ta
làn son phơn phớt tìm hương nhụy
địa đàng hạnh phúc bướm mơn hoa

bổng đâu khói lửa phải chia tay
xếp bút tùng quân giả biệt ai
từ đấy ta em như nắng lạ
xa nhau da diết cuộc tình say

nhiều đêm trăng hạ treo chiến lủy
ghìm sùng tim chai nổi ngậm ngùi
năm xưa người tiển trời mưa bụi
lệ nhỏ đoanh tròng loan mắt nai

cuộc chiến bổng đâu im tiếng súng
thống nhất nước nhà bắc nam trung
tôi trở về đây tìm hoài niệm
trường xưa phượng đỏ bóng hồng nhung

tôi trở về đây với nổi sầu
người đâu xa quá nổi thương đau
con tim ngất nghẹn hàng me rủ
như rủ tang lòng cảnh bể dâu

nhớ nhung áo trắng ngày xưa ấy
trắng xóa hồn tôi trắng lá bay
hoa phượng rụng đỏ sân trường mộng
mờ nhạt hình ai hởi trang đài

trời ơi cuộc chiến gây tang vở
áo trắng giờ đây phút hửng hờ
phiêu bạt chân trơi nơi đất hứa
còn lại trong tim chữ nhớ mơ

bóng hồng xa tít tận phương xa
quanh tôi chỉ thấy toàn người lạ
toàn cảnh u buồn in dấu than
còn chăng đau buốt một cành hoa

đã qua mười thu hè vẫn thế
hàng me xủ lá tiếng ve kêu
nghe sao nức nở tình xưa củ
mờ nhạt con tim nắng xế chiều

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét