Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2015

NỮ DU KÍCH

NỮ DU KÍCH
thuở nước nhà còn trong tay giặc
bao cuộc bố ruồng thảm khóc sầu
giặc đến gái trai ùn bỏ chạy
còn trẻ cụ già với hàng cau
máy bay rồ dại thả bom khùng
chết chóc bao trùm nhà cháy nát
người già trẻ nhỏ giặc tàn sát
pháo nả vào dân chúng thỏa hờn
nhớ ấy em chừng như mười sáu
tham gia du kích công đồn giặc
dẫn dắt dân công tải đạn về
giặc thù kiếm bắt miết liên thôi
anh ở chiến khu tam giác sắt
nhở tưởng quê ta giặc chiếm rồi
nhiều đêm lửa cháy nơi xóm nhỏ
chắc giặc bố càng đốt nhà thôi
một bửa bộ đội tiến quân về
đã viện công đồn súng nổ mê
xác giặc lê thê phơi chiến hào
trận ấy quân thù bỏ xóm quê
mừng say chiến thắng dân công hát
nghe có giọng ai như rất quen
anh đến ô kìa em gái nhỏ
một xả đội trưởng chẳng lính quèn
đồng đội của anh tắm tắc khen
nàng tiên sắc nước tợ hoa sen
má hồng ngực nở đen tà áo
bộ đội anh em chợt say men
một đêm xum hợp lại chia tay
đoàn quân tách gót chiến khu lai
còn lại dân quân em đội trưởng
tạm biệt nhìn nhau ngấn lệ dài
đất trời hôm đó vui vui lắm
nhà cửa mới lên trong nắng ấm
cây cỏ nô đùa chim réo gọi
bánh trái dân cho ấm tình thâm
anh đi chiến đấu khắp mọi vùng
vẫn nhớ bóng hình em khôn ngăn
súng khoát bên vai cổ vấn khăn
áo bà ba đen da trắng ngần
dạo nọ tiến quân về xóm đạo
gặp chút người thân mới hỏi thăm
cô xã đội trưởng làng an thuận
em đã hy sinh ngót một trăng
tin ấy nghe như dạ xót đau
giặc đến đốt nhà giết dân nao
dũng cảm em cùng năm chiến hửu
nổ súng căm hờn loang máu đào
nhìn trời đêm tối mấy ngàn sao
chẳng sáng bằng sao lúc em đi
em chết tên ghi danh liệt sĩ
đồng chí từ đây biệt nữ hào

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét