Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2015

Khóc đông ( tiếp )

Khóc đông ( tiếp )

Em là hồn thơ của lòng tôi
chừng như chôn kín mộng thu sầu
người xưa kia bỗng nhiên hiện đến
gợi nhớ nhung bùng cháy thuở xa xôi

vườn hồng dường hoa muôn sắc thắm
cánh bướm tình vờn ấp hoa yêu
bỏ thời gian trống lạnh cô liêu
mang hương lửa nâng niêu tình ngọc

em là cành xuân vừa chớm mọc
mộng thường tình nhóm gốc tươi xinh
bóng hình em in đậm tim mình
anh mong mãi hương trinh ngào ngạt

dầu hôm nay không gian đổi khác
nổi thương yêu man mác buồng tim
anh vẫn chờ dáng vẻ nhu êm
cùng nhau họa cung đàn xum hợp

mượn khóc đông lóe lên ánh chớp
thời gian qua từng lớp hiện về
người bây giờ song hỹ hương mê
ai có biết đông lai ai khóc


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét