Sầu Đông ( tiếp )
-
đông nay gió rét se lòng
phòng đơn vắng lặng bóng hồng trong tim
đông nào tha thiết dịu êm
chung đôi thả bước phố đêm tỉnh lòng
-
bên anh trời chửa sang đông
heo mai gió bấc lạc dòng vô ưu
rét ngoài nào xá chi đâu
rét tim thổn thức canh sầu cô đơn
-
sẽ chia cái rét liểu hờn
chăn êm niệm ấm rét vờn gió mây
nhớ ai ôm rét vào đây
tìm hương da ngọc vòng tay chặt lòng
-
đông nay gió rét se lòng
phòng đơn vắng lặng bóng hồng trong tim
đông nào tha thiết dịu êm
chung đôi thả bước phố đêm tỉnh lòng
-
bên anh trời chửa sang đông
heo mai gió bấc lạc dòng vô ưu
rét ngoài nào xá chi đâu
rét tim thổn thức canh sầu cô đơn
-
sẽ chia cái rét liểu hờn
chăn êm niệm ấm rét vờn gió mây
nhớ ai ôm rét vào đây
tìm hương da ngọc vòng tay chặt lòng
-
bên ai hơi ấm mặn nồng
rung rung môi thắm nhung hồng mắt nai
phố đêm hơi lạnh rung vai
nụ hôn vô niệm men say má đào
-
ngụ hàn áo rét sầu âu
buồn xo ngăn tủ nhạt nhàu tương tư
nghinh phong tựa cửa bao chừ
bao nhiêu cái rét bấy nhừ cái thương
-
xứ xa cách trở dặm trường
sẽ chia ấm lạnh nhở dường chiêm bao
trách lòng bạn ngọc hư hao
vần thơ thương ấm ta trao tình nồng
-
giọt thơ ai oán nảo nùng
đêm đông sương lạnh mưa phùn giá băng
nổi lòng bày tỏ cùng trăng
giọt sầu vương má cũng bằng giọt thương
-
giang đầu cách bến sông tương
ngọc thơm hoa bưởi má hường ngất ngây
thoảng giờ suối tóc vờn mây
nụ cười hàm tiếu đắm say tim nầy
-
tình xưa ong lả bướm chầy
nửa vầng trăng vở tháng ngày nhớ nhung
dầu nay xa cách nghìn trùng
dây tơ lở đứt tình chung phủ phàng
-
chiều đông mây tím giăng ngang
ngậm ngùi xa cách ta nàng thảm đau
mộng vàng tan vở hư hao
sổ lồng con sáo bay cao bể ngàn
-
bây giờ em đã sang ngang
mà sao cứ nhở như là của anh
đông trao lòng bấy chơn thành
muốn bồng muốn bế một cành hoa tiên
-
đông về vương nổi u phiền
nhánh hồng chiết gửi bên miền xa xôi
nụ hoa tơi tả héo sầu
tình ta tan vở bèo trôi giữa dòng
-
đông nay tợ nhở bảo giông
con tim buốt giá má hồng xót xa
em vui hương lửa người ta
còn ai ray rức canh tà đêm đông
-
nhớ thương hương sắc má hồng
một thời âu yếm mặn nồng xa xưa
sầu đông ngày tháng gió đưa
ngự hàn có đấy sao vừa người thương
-
bên ai hơi ấm mặn nồng
rung rung môi thắm nhung hồng mắt nai
phố đêm hơi lạnh rung vai
nụ hôn vô niệm men say má đào
-
ngụ hàn áo rét sầu âu
buồn xo ngăn tủ nhạt nhàu tương tư
nghinh phong tựa cửa bao chừ
bao nhiêu cái rét bấy nhừ cái thương
-
xứ xa cách trở dặm trường
sẽ chia ấm lạnh nhở dường chiêm bao
trách lòng bạn ngọc hư hao
vần thơ thương ấm ta trao tình nồng
-
giọt thơ ai oán nảo nùng
đêm đông sương lạnh mưa phùn giá băng
nổi lòng bày tỏ cùng trăng
giọt sầu vương má cũng bằng giọt thương
-
giang đầu cách bến sông tương
ngọc thơm hoa bưởi má hường ngất ngây
thoảng giờ suối tóc vờn mây
nụ cười hàm tiếu đắm say tim nầy
-
tình xưa ong lả bướm chầy
nửa vầng trăng vở tháng ngày nhớ nhung
dầu nay xa cách nghìn trùng
dây tơ lở đứt tình chung phủ phàng
-
chiều đông mây tím giăng ngang
ngậm ngùi xa cách ta nàng thảm đau
mộng vàng tan vở hư hao
sổ lồng con sáo bay cao bể ngàn
-
bây giờ em đã sang ngang
mà sao cứ nhở như là của anh
đông trao lòng bấy chơn thành
muốn bồng muốn bế một cành hoa tiên
-
đông về vương nổi u phiền
nhánh hồng chiết gửi bên miền xa xôi
nụ hoa tơi tả héo sầu
tình ta tan vở bèo trôi giữa dòng
-
đông nay tợ nhở bảo giông
con tim buốt giá má hồng xót xa
em vui hương lửa người ta
còn ai ray rức canh tà đêm đông
-
nhớ thương hương sắc má hồng
một thời âu yếm mặn nồng xa xưa
sầu đông ngày tháng gió đưa
ngự hàn có đấy sao vừa người thương
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét