Người dưng
-
từ ngày em bước đi xa
ngôi làng quê nhỏ còn ta với sầu
bên người hạnh phút trăng sao
còn tôi tim vở thành đôi bẻ bàng
-
gió xa thổi nhẹ hương nàng
tôi ôm lấy gió mơ màng người thương
một mình với chữ tơ vương
mảnh mai sợi nắng nhở nhường giai nhân
-
gửi lên môi gió hôn tân
để vơi bao nổi bâng khuâng nhớ nàng
mong rằng tình đẹp sao ngàn
để thương để nhớ lên làn môi xinh
-
bẻ bàng bóng thỏ chập chình
ngở ngàng tan tác dáng hình em đâu
xứ người da diết héo sầu
bên kia đầm ấm còn tôi ngậm ngùi
-
lời thơ đọng ướt sương còi
nhặt sầu tim nhói nửa tôi nửa nàng
nhở khuya sao lụi trăng tàn
còn chăng giây phút bẻ bàng người xa
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét