Con đường
-
con đường xưa như quen nhịp bước
hàng keo si gió lướt lá rơi
tiếng nhạn kêu ảo nảo không lời
chim lẻ bạn làn hơi ấm áp
-
con đường nào thuở thơì đi học
tay trong tay ấm áp biết dường nao
con đường nay se thắt tâm bàò
ngưòi đi xa ảo nảo lòng ta
-
em qua phố trăng cài mái tóc
mắt mơ huyền trách móc hồn thơ
cuối chân trời mây trắng lửng lờ
con đường xưa ve sầu than thở
-
hạ đã về nắng vàng rực rở
cánh phượng hồng nở đỏ bờ môi
ta lặng yên tim rộn liên hồi
bên em đó lòng tôi nổi sóng
-
con đường xưa nào nên vương tội
sao cứ như buột nổi bước chân anh
em bảo anh con đường màu xanh
sao anh ngở nó như tím lịm
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét