Đông xưa
-
đông xưa thương nhớ bẻ bàng
xa người ta nhớ tình càng thấm sâu
chiều đông mây tím mịt mầu
như làn tóc xỏa nhạt nhàu đâu đây
-
đêm đông trăng thể ốm gầy
dừa cao cành lá che đầy ánh trăng
gió đông gom lá đầy sân
lòng tôi theo lá khôn ngăn lệ sầu
-
hạt vương khóe mắt tròn châu
chan hòa hạt nước mưa sầu đông rơi
nhớ người khó nói nên lời
dưới hiên sương rụng rả rời con tim
-
hỏi rằng đông bảo buồn thêm
hỏi em em bảo đừng tìm em chi
đông buồn hạt lệ ngấn mi
bóng người xa tít mơ gì vòng tay
-
thuở nào hoa mộng hương say
trao lời âu yếm trúc mai mơ màng
trời xui giông tố bẻ bàng
thuyền tình xa bến ta nàng xa nhau
-
em giờ tọa lạc phương nào
để đông nhứt buốt héo sầu nhớ nhung
đâu còn khúc nhạc tình chung
sương khuya hạt rụng mưa phùn giá băng
-
tạ từ hai chữ yến oanh
tim gầy tê tái thôi đành xa nhau
đông xưa nổi nhớ nhạt nhàu
hồn hoang lạnh lẻo nhốt vào con tim
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét