XUÂN BUỒN
-
giai nhân tự cổ vô chung thủy
kiến kẻ hùng anh lụy sóng tình
mấy thuở anh hào qua bể ái
ngày xuân đày đọa kiếp linh chinh
-
xuân về tại sao buồn tê tái
ai đi ai lại niếm hương cay
người chẳng thương sao lời chia cắt
không tình thì vẫn bạn thơ say
-
em có ra đi trốn cõi lòng
hay em tách bến để sang sông
anh vẫn tình xưa đò bến cũ
vần thơ chờ đợi khách má hồng
-
người đi để lại một chữ si
để cả vành trăng tuổi mộng thì
bâng khuâng chén lệ sao say túy
một khoảng trống lòng hóa đá bi
-
xuân nay lại về rét gió đêm
đáng lẻ ta vui sống thản nhiên
cớ sao ai nói lời chia biệt
chẳng ngại ngày xuân trổi gió phiền
-
tôi vẫn hằng đêm cứ thẩn thờ
nhớ nàng hoài mộng trong giấc mơ
nay nghe người khép dòng hoang tưởng
tôi lại xót lòng nhớ bạn thơ
-
xuân về vần thơ họa với ai
lòng như cay xé nổi đọa đày
hương xuân chưa niếm sao tan lệ
chuốc chén tình sâu ngẹn ngất ngây
-
có lúc lòng tôi buồn chán đấy
vì ai tôi lại viết thơ gầy
hôm nay đọc lại vần thơ ấy
hồn vương vấn mãi những tháng ngày
-
xuân về muốn ngưng dòng thơ cảm
chuyển vận tình xuân ý thơ hay
có chi ai nói lời chia biệt
dòng lệ rưng rưng khóc xuân nấy
-
nổi nhớ một người nơi xa tái
xuân nay buồn lắm ai có hay
lòng dâng sóng vổ dài thâm thẩm
men rượu tiêu sầu da diết thay
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét