Tình xuân
-
Quang Minh Trần
chiều xuân nắng nhạt phấn hoàng hôn
cánh bướm lênh đênh lối cỏ mòn
phủ trắng hồn thương mộng nước non
điệp khúc tình xuân vọng cố nhân
đào nguyên sơn thủy mấy phong trần
lang thang lối cũ chân trời tím
gửi nhớ về ai họa mấy vần
-
Quang Minh Trần
một thuở sang nhà ai bở ngở
thoảng bên tai hớn hở cười xinh
mắt đen láy lung linh bóng hình
khúc khích cười vương lại trong tim
.
ngày ngày qua năm tháng nhở chìm
theo dỉ dảng cánh chim tăm cá
nào ngờ thay gặp nhau xứ lạ
khúc khích cười điếng cả lòng tôi
.
nơi xứ người tưởng đã quên thôi
trời xanh nhở nhốt tôi người ấy
vần thơ họa với người xưa lại
khúc khích cười tình đấy nhân đôi
-
Quang Minh Trần
anh về đây ngập ngừng trên lối cũ
nắng vương gầy sương khói phủ đầu non
dấu chân xưa in đậm lối cỏ mòn
anh ngây ngất quyện hồn theo mây trắng
vẫn đường xưa sao ngạt ngào tỉnh lặng
vườn hương nào phảng phất bóng đài trang
dang đôi tay ôm trọn bờ vai nàng
nghe hơi ấm lâng lang vào nổi nhớ
-.
Quang Minh Trần
xuân về phân phất hạt mưa bay
gió thổi đưa mây đón nắng mai
đào đỏ mai vàng đua nở rộ
cạn chén tương sầu chếch choáng say
gác vắng hương xuân ngào ngạt gọi
trà thơm quyện gió cánh vơi đầy
nhớ người một chén tùy duyên khởi
quên cả tim lòng nổi đắng cay
-
Quang Minh Trần
cuộc thế trăm năm dòng nước chảy
đời người nào khác giọt sương mai
phú quý công danh phù vân ảo
tháng ngày chớp mắt mộng tàn phai
thôi hãy vui xuân chán cõi đời
quên đi cuộc thế nhọc chơi vơi
đường về rộng lối thênh thang bước
mặc cả trên đời hạt xuân rơi
-
Quang Minh Trần
anh trở về bên làn mi chợt khép
nét ngây thơ khép nép mảnh tình chung
cầm tay nhau nghe hạnh phúc vô cùng
đường thấm giọt mưa xuân bay trên tóc
-
anh trở về mưa xuân dường như khóc
hạt xuân sầu trên dốc đỉnh trường sơn
ngõ hồn anh vương gợn một khúc đờn
mừng xum hợp bạn lòng ngày xa cách
-
môi thắm đỏ muốn bao lời biện bạch
làn thu ba trong vắt cách liên tâm
anh trở về nối lại khúc châu trần
cho xuân thấm được lần trong hội ngộ
-.
Quang Minh Trần
sắc xuân nhuộm đỏ hoa đào
tung tăng cánh bướm dập dào vờn hoa
hôm nay nhớ bạn lệ sa
người yêu chẳng tới thăm ta ít hàng
mượn sầu chén rượu mơ màng
cho quên điên đảo bóng nàng xa xâm
mỗi lần lá rụng hiên sân
tưởng như tiếng bước giai nhân vọng về
đâu dây van víu câu thề
đâu đây tơ tưởng đê mê người tình
nhặt viên đá nhọn tim mình
rêu phong mưa nắng vô tình trôi qua
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét