Đông đất khách
-
đông xứ người lạnh lắm không em
có gió bấc mưa phùn phơi phất
có bàn tay ai nắm thật chặt
-
đông về mang nổi nhớ thiết tha
em có hiểu tình ta man mác
hay trớ trêu nổi lòng ngơ ngác
tận xứ người bèo dạt hoa trôi
-
cảnh giao mùa phố cổ buồn thôi
hồ than thở thu hình thông rủ
anh tìm bóng dáng người xưa củ
quyện quờ hơi ấm thuở yêu nhau
-
đông về nổi nhớ bổng hư hao
căn gác nhỏ gió lùa tim thắt
nhớ xứ người lòng anh quặn thắt
hình bóng ai trống vắng cô đơn
-
mùa đông nay nghe lạnh nhiều hơn
đường phố lạt ngẩn ngơ trăm nổi
xứ người em có hay buồn dổi
có bàn tay xoa dịu lệ lăn
-
hay em khóc ướt đẩm đầy khăn
hạt nước mắt khô lòng anh đấy
đông nay về xứ xa có thấy
nổi cô đơn cuốn lấy tình ta
-
đông trở về vạn cảnh nhớ xa
nhưng kỹ niệm vẫn là khó tả
hai tâm hồn cô đơn là lạ
cảnh xa quê lệ chả tuôn rơi
-
đông đất khách nhớ kẻ xa nơi
lòng buốt buốt em ơi chợt khóc
đông xứ người canh dài trằn trọc
lạnh ngoài trời lạnh cả con tim
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét