ĐÊM HẠ
ĐÊM HẠ
vịnh cành phượng thắm họa vần thơ
hạ đỏ còn dây với nổi chờ
trăng treo một góc thầm im lặng
gió hạ sầu theo đám bụi mờ
sương khuya rời rạc từng giọt rụng
đọng lại thềm hoa biến hạt châu
nàng hoa thổn thức trong đêm tối
giọt hạ tàn rồi em ở đâu
đêm hạ phượng đỏ thắm sân trường
trăng tà nghiên rọi dáng giai nhân
hương ngàn man mác cành phượng đỏ
gợi nhớ gợi thương cánh môi hường
nổi nhớ nầy đây hởi cố nhân
lá rụng ngoài hiên tưởng bước chân
hoa buồn rã lệ ngàn ray rức
nguyệt quế vọng sầu khúc hương trần
Đêm hạ thênh thang giọt ngắn dài
Giọt này giọt lệ khóe mi cay
Giọt này gột rửa…lòng tê tái
Một kiếp hồng nhan chẳng đổi thay
Đêm hạ thanh vắng tỉnh mịch sầu
Cuộc đời - bể khổ tợ biển sâu
Đã bao năm trường em ngụt lặn
Bao nhiêu thăng trầm bấy đớn đau.
đêm hạ trăng khuya ánh nụ cười
nhìn em rạng rở nét xuân tươi
anh say ngây ngất bên khung cửa
nhìn ánh sao trời nhớ bạn thơ
canh vắng xa xâm tiếng thạch sùng
gỏ nhịp vọng sầu chạnh mong lung
đêm hạ trơ trọi lòng hoang vắng
mơ bóng đài trang kết thủy chung
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét