Thứ Hai, 30 tháng 12, 2013

GIÓ THAN

GIÓ THAN

gió than thở nổi tình ai đó
mây lặng lờ buồn nọ bay trôi
trăng nghiêng nghiêng tình hởi tình sầu
mưa nước mắt rụa ràng ngập lối

thương mẹ nhiều con tim sám hối
nổi ưu tư chìm nổi biển sầu
bao đường đi bao lối bao cầu
bao giọt nhớ giọt châu ràng rụa

cánh én đơn dẩy dụa trời cao
lá chết vàng đêm đông rơi rả
ánh trăng nghiên nghiệt ngã xót xa
bóng mẹ yêu bàng bạc hương chiều

trong nổi nhớ như vừa dáng ngọc
nhìn lặng nhìn di ảnh khói hương
ôi se thắt định luật vô thường
nở cướp mất tình thương từ mẫu

chiếc võng kia kẻo kẹt âu sầu
như ôn lại những gì kỹ niệm
những trăn trở ân tình lưu điếm
mẹ hiền từng nương tựa thâu đêm

ôi ray rức trái tim nhứt nhối
biết mẹ đi muối mặn giọt sầu
còn gì chăng gió lạnh bờ môi
theo hương khói mơ màng bóng mẹ

một lần chỉ một lần thấy mẹ
nổi nhớ hồi qui ký con tim
giờ mẹ đâu và biết đâu tìm
trách cơn gió đưa xa bất biến

tình của mẹ cao hơn núi thái
lòng bao la hơn cả biển ngàn
phận làm con biết mấy chu toàn
công ơn mẹ khôn toan đền trả

hôm nay nầy vận lòng cô quả
mẹ mất đi mất cả người ôi
vần thơ nào tạ tội cho tôi
hồn trẻ dại giọt châu ràng rụa

thoảng bên tai gió luồn khe cửa
nhở mẹ hiện tựa ở bên con
phút nào thôi tâm mãi màu son
hầu ưu uất mẹ con đoàn tựu

gió than thay lời sầu ủ rủ
vẳng tiếng ru con ngủ thuở nao
tiếng mẹ xưa thắm thiết ngọt ngào
vẫn đọng lại tuôn trào lệ ngọc

trang thơ nhớ hồn thơ xẽ dọc
mẹ giờ đây có biết hay chăng
thương mẹ hiền lệ mặn thấm khăn
trông di ảnh khôn chăng tiều tụy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét