Giọt đông sầu ( 2 )
trời in mây biếc gió lơi
tình tan trăm mảnh chơi vơi cõi lòng
niềm riêng rời rả tiết đông
qua cầu con sáo sổ lồng bay cao
muộn màng muôn nổi đớn đau
chữ chờ anh gửi trăng sao bể ngàn
đông nay cánh nhạn lạc đàng
chơ vơ ngọn gió phụ phàng xót xao
vu vơ ngọn gió rì rào
sương vương ngấn lệ hạt nào vương mi
đông xưa bao nổi mê si
lá hoa quấn quít rù rì gió đông
biết rằng em đã có chồng
thuyền em tách bến dòng sông hai bờ
hồng nhan da diết tim chờ
hạt sầu trăng khuyết sao mờ hắt hiu
tình ta tan vở ngậm ngùi
nghe đau đau điếng ngược xuôi cánh chuồng
như trăm ngọn gió đông buồn
hạt thương lắm nổi tự nguồn trào dâng
chén say hồn chếch lâng lâng
lời thơ đọng rớt trong ngần giọt thương
lòng ai tợ bãi chiến trường
ngày nào êm ai nay dường nát tan
bây giờ em đã sang ngang
mà sao cứ nhở như là của anh
đông trao lòng bấy chơn thành
muốn bồng muốn bế một cành hoa tiên
đông về vương nổi u phiền
nhánh hồng chiết gửi bên miền xa xôi
nụ hoa tơi tả héo sầu
tình ta tan vở bèo trôi giữa dòng
đông nay tợ nhở bảo giông
con tim buốt giá má hồng xót xa
em vui hương lửa người ta
còn ai ray rức canh tà đêm đông
trời in mây biếc gió lơi
tình tan trăm mảnh chơi vơi cõi lòng
niềm riêng rời rả tiết đông
qua cầu con sáo sổ lồng bay cao
muộn màng muôn nổi đớn đau
chữ chờ anh gửi trăng sao bể ngàn
đông nay cánh nhạn lạc đàng
chơ vơ ngọn gió phụ phàng xót xao
vu vơ ngọn gió rì rào
sương vương ngấn lệ hạt nào vương mi
đông xưa bao nổi mê si
lá hoa quấn quít rù rì gió đông
biết rằng em đã có chồng
thuyền em tách bến dòng sông hai bờ
hồng nhan da diết tim chờ
hạt sầu trăng khuyết sao mờ hắt hiu
tình ta tan vở ngậm ngùi
nghe đau đau điếng ngược xuôi cánh chuồng
như trăm ngọn gió đông buồn
hạt thương lắm nổi tự nguồn trào dâng
chén say hồn chếch lâng lâng
lời thơ đọng rớt trong ngần giọt thương
lòng ai tợ bãi chiến trường
ngày nào êm ai nay dường nát tan
bây giờ em đã sang ngang
mà sao cứ nhở như là của anh
đông trao lòng bấy chơn thành
muốn bồng muốn bế một cành hoa tiên
đông về vương nổi u phiền
nhánh hồng chiết gửi bên miền xa xôi
nụ hoa tơi tả héo sầu
tình ta tan vở bèo trôi giữa dòng
đông nay tợ nhở bảo giông
con tim buốt giá má hồng xót xa
em vui hương lửa người ta
còn ai ray rức canh tà đêm đông
sương khuya còn đọng cánh hoa
Trả lờiXóanắng vàng chớm nở ngở là còn mơ
bên nhau than thở trăng thơ
ngón tay bấm máy như giờ còn đau
tiết đông ngọn gió trở màu
mang hơi buốt giá len vào con tim
bồi hồi ngồi lặng canh đêm
khỏa lòng trơ đá ta tìm nguồn xuân
vở tan sương hạt bâng khuâng
vương mi em lại trong ngần mắt nhung
người dưng ơi khổ nảo nùng
một ngày không gặp bảo bùng nguồn tim
cầu vòng bảy sắc bên thềm
chẳng soi tình rỏ qua miền trần ai
đông về vương nét hàn lai
thương thương quỳnh nở trăng cài tóc em
một lần ta đã thoáng quen
là muôn thương nhớ anh đem vào lòng
biết rằng em đã có chông
cớ sao đông đên nổi lòng chơi vơi