Thứ Tư, 22 tháng 4, 2015

Nhớ hè

Nhớ hè

kể từ bướm lạ vườn mơi
sắc phượng dường nhở quen hơi bướm tình
canh tàn trăng xế vọng hình
hè nay nàng đã chiết kinh xứ người

trời in mây biếc gió lơi
tình tan trăm mảnh chơi vơi cõi lòng
niềm riêng rời rả phượng hồng
qua cầu con sáo sổ lồng bay cao

muộn màng muôn nổi đớn đau
chữ chờ anh gửi trăng sao bể ngàn
hè nay cánh nhạn lạc đàng
chơ vơ ngọn gió phụ phàng xót xao

vu vơ ngọn gió rì rào
sương vương ngấn lệ hạt nào vương mi
hè xưa bao nổi mê si
lối xưa phượng đỏ ta đi mặn nồng

giờ đây em đã có chồng
thuyền em tách bến dòng sông hai bờ
hồng nhan da diết tim chờ
hạ sầu trăng khuyết sao mờ hắt hiu

tình ta tan vở ngậm ngùi
nghe đau đau điếng ngược xuôi cánh chuồng
như trăm ngọn gió đau buồn
hạt thương lắm nổi tự nguồn trào dâng

chén say hồn chếch lâng lâng
lời thơ đọng rớt trong ngần giọt thương
lòng ai tợ bãi chiến trường
ngày nào êm ai nay dường nát tan

bây giờ em đã sang ngang
mà sao cứ nhở như là của anh
tình trao lòng bấy chơn thành
muốn bồng muốn bế một cành hoa tiên

hè về vương nổi u phiền
phượng hồng chiết gửi bên miền xa xôi
nụ hoa tơi tả héo sầu
tình ta tan vở bèo trôi giữa dòng

hè nay tợ nhở bảo giông
con tim buốt giá má hồng xót xa
em vui hương lửa người ta
còn ai ray rức canh tà đêm hoang


1 nhận xét:

  1. chuyện ngày xưa sao tim tái tê
    thời niên thiếu hồn quê thổn thức
    hương trường cũ còn vương nét mực
    cánh phượng hồng ấp ủ con tim

    lúc tan trường bên nhau lưu luyến
    dưới hàng me bàn chuyện mong lung
    hai con tim nhịp khúc hòa chung
    con bướm trắng giởn cùng hoa lá

    dưới sân trường ngồi chung băng đá
    chụm nhau mà giải mả đề cương
    thoảng mùi tóc nghe nổi vấn vương
    thơm hương ngát mùi hương ngọc nữ

    chữ yêu đương nhiều khi muổn thử
    nói ra lòng ngại ngửi đắn đo
    giờ ai ngờ người đã sang đò
    bao ưu ái thở dài trăng lạnh

    Trả lờiXóa