thơ tiếu
thơ tiếu vài dòng giải tỏa lòng
chẳng mong ai đấy biết hay không
xuân sang nhở trót trao duyên ái
anh hào bến đổ khách má hồng
chẳng mong ai đấy biết hay không
xuân sang nhở trót trao duyên ái
anh hào bến đổ khách má hồng
đây bóng tùng cao ai tỏ tường
sẳn lòng cho ấy tựa niềm thương
dầu muôn cơn sóng thần buông xuống
vẫn trơ như đá vẫn can trường
sẳn lòng cho ấy tựa niềm thương
dầu muôn cơn sóng thần buông xuống
vẫn trơ như đá vẫn can trường
ai ơi chớ ngại trang má hường
một bước sang thuyền mặc gió sương
đã chọn bóng tùng nơi gửi phận
hãy tin và đặt cả niềm thương
một bước sang thuyền mặc gió sương
đã chọn bóng tùng nơi gửi phận
hãy tin và đặt cả niềm thương
mái tóc ngàn sương phơi tuế nguyệt
môi son thắm nhụy nụ hôn nồng
tùng quân em đấy em biết không
chẳng tài nhưng đấy vẫn hào hùng
môi son thắm nhụy nụ hôn nồng
tùng quân em đấy em biết không
chẳng tài nhưng đấy vẫn hào hùng
nàng xuân gối mộng chốn loan phòng
như mảnh hổ rừng hung hản rống
tựa là như sắt tựa như đồng
hạnh phúc dâng tràn sóng biển đông
như mảnh hổ rừng hung hản rống
tựa là như sắt tựa như đồng
hạnh phúc dâng tràn sóng biển đông
một thuở cành hoa trao người mộng
muôn thu hoài vọng khách anh hùng
em ơi ai đấy đừng e thẹn
má hồng sánh cặp đấng tùng quân
muôn thu hoài vọng khách anh hùng
em ơi ai đấy đừng e thẹn
má hồng sánh cặp đấng tùng quân
xuân hạ thu đông bốn tiết trời
thương nhau vấn vít chẳng xa rời
cành hồng nhở trót cội tòng bá
bờ vai rộng mở nụ cười tươi
thương nhau vấn vít chẳng xa rời
cành hồng nhở trót cội tòng bá
bờ vai rộng mở nụ cười tươi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét