Đôi mắt người xưa
chiều buồn mây tím trôi sân ga
gió đổ lá rơi trước nắng tà
long lay đôi mắt chơi vơi nhớ
phảng phất hồn đưa nắng tình ta
gió đổ lá rơi trước nắng tà
long lay đôi mắt chơi vơi nhớ
phảng phất hồn đưa nắng tình ta
đôi mắt nai em nhìn xa quá
mơ mơ mộng mộng nhở mây xa
gió lạnh hiu hiu tóc xoả dài
men rượu say nhoà chuốt khách qua
mơ mơ mộng mộng nhở mây xa
gió lạnh hiu hiu tóc xoả dài
men rượu say nhoà chuốt khách qua
phận liểu em thơ dáng hửng hờ
môi yêu mộng thẩm nhở đang chờ
nụ hôn tình ấm ươm hoa nở
dặm liểu quan hà bao kẻ mơ
môi yêu mộng thẩm nhở đang chờ
nụ hôn tình ấm ươm hoa nở
dặm liểu quan hà bao kẻ mơ
chiều nao ga nhỏ dường vắng lặng
u sầu mây thẩm nở tình xuân
đôi mắt ngày nào xa xâm thế
một trời quan tái dạ bâng khuâng
u sầu mây thẩm nở tình xuân
đôi mắt ngày nào xa xâm thế
một trời quan tái dạ bâng khuâng
đôi mắt người xưa sao quá đẹp
in mãi trong lòng thời gian thép
nhử hỏi bây giờ ai có biết
một thời chờ đợi mắt nhung đen
in mãi trong lòng thời gian thép
nhử hỏi bây giờ ai có biết
một thời chờ đợi mắt nhung đen
anh quỳ xuống hôn lên đôi mắt
hôn tình xuân réo rắt tình ai
đôi mắt ấy vóc dáng u hoài
anh nhớ mãi một người mắt nai
hôn tình xuân réo rắt tình ai
đôi mắt ấy vóc dáng u hoài
anh nhớ mãi một người mắt nai
đôi mắt nai gợi bao nổi nhớ
nhớ cả người nhớ cả hồn thơ
tận bây giờ anh vẫn còn mơ
đôi mắt nai thưở thời áo trắng
nhớ cả người nhớ cả hồn thơ
tận bây giờ anh vẫn còn mơ
đôi mắt nai thưở thời áo trắng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét