Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2017

NHỚ MẸ

NHỚ MẸ

Nhớ mùa xuân ấy xuân đã qua
Mẹ đã xa rồi xa mãi xa
Về nơi không giới người an nghỉ
Để nhớ cho đời lệ con rơi

Nhớ mùa xuân ấy,xuân lấy đi
Tình thân mẫu tử phải chia ly
Bên con Mẹ đã ngừng hơi thở
Để lại trong con phút biệt ly

Nhớ mùa xuân ấy,đọng trong con
Bao đêm thức trắng ,đợi canh tàn
Xót xa tim nhói ,nhìn trái rụng
Biết định luật đời ,kiếp nhân sinh

Nhớ mùa xuân ấy ,xuân vội đi
Lấm tấm mưa thâm ,giọt giăng đầy
Giot nhớ giọt thương,vương giọt tủi
Hai hàng lệ đẫm ,ướt bờ mi

Nhớ chiều xuân ấy,xuân lặng đi
Nắng như đã tắt lịm bên thềm
Chỉ còn heo hắt làn sương phủ
Để gió xuân về bụi mưa thâm

Rồi mùa xuân ấy ,xuân đã qua
Đọng lại trong con giọt nhớ nhiều
Xuân nay nắng đã về bên cửa
Mà lòng lạnh giá buốt cô liêu!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét