Thứ Tư, 4 tháng 1, 2017

Nụ cười khúc khích

Nụ cười khúc khích
-
thuở xưa nhớ nụ cười khúc khích
bị mẹ mắng em khúc khích cười
lằn roi mẹ quất bầm mông đít
đau quá cắn răng sợ hổ ngươi
 -
lớn lên cùng cắp sách đến trường
viên kẹo cái bánh chia hai thương
cô gọi lên bảng ráp i tờ
lính quính em cười khúc khích vương
-
chiến tranh dử dội anh lên đường
trong trận chiến càng ở chiến trường
bổng nghe khúc khích như đâu đấy
ồ kia ánh mắt em quen thương
 -
mừng quá anh bèn hỏi nho nhỏ
em vào quân ngủ lúc nào đây
hai má ửng hồng em bảo ấy
che miệng em cười khúc khích vui
-
chuyện xưa kể chút người nghe nhé
cô bé em cười khúc khích nhe
phải chăng anh đã đem lòng mến
nụ cười khúc khích cô bé ơi
 -
vì thoáng một thời lưu luyến cảm
khuôn mặt trái soan mắt đen huyền
môi kia ai vẻ nụ cười duyên
xoáy buốt con tim khúc khích cười
-
thật lảng mạn tình ta em hởi
giữa chiến trường phút khởi niềm thương
sát tay nhau tay súng kiên cường
nụ cười khúc khích trong súng nổ
-
bao quân thù máu đổ thây phơi
xóa hận lòng tình khởi bình yên
khúc khích cười tay súng trung kiên
ta thề sẽ dẹp tan giặc dữ
 -
giang sơn ta ngày mai rạng sữ
sạch quân thù anh cưới em ngay
đêm tân hôn rộn rả men say
khúc khích cười trăng quay tình mộng
-
trong cuộc sống luôn đầy khát vọng
mái nhà tôn ấm lạnh tim nồng
dệt lưới mộng lên môi hương ái
khúc khích cười vang mãi mênh mông
-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét