Hạ dalat
-
cái thời áo trắng thơ ngây
chân trời dalat tim nầy còn ghi
hồ hương băng ghế còn đây
thác rem còn đó trăng gầy lung linh
-
bâng khuâng hạ thắm phượng tình
hẹn hò áo trắng chúng mình nhở quen
phố xưa rủ ánh muôn đèn
chén trà hoa bưởi cơ hàn nhâm nhi
-
tơ tình nghiêng bút khắc ghi
không hề phai nhạt tình si dại khờ
trải bao năm tháng mịt mờ
xa chân em bước nổi chờ mông lung
-
hạ về nhớ cảnh tương phùng
nhớ nàng con gái mắt nhung thuở nào
nhiêu đêm trăn trở chiêm bao
tưởng ai tương ái ngạt ngào làm sao
-
vần thơ u nhả hư hao
mơ người áo trắng má đào dễ thương
hạ về quay lại sân trường
rêu phong phủ lớp vấn vương tình sầu
-
giờ người tận mãi đâu đâu
xứ người xa tít vần châu lệ nhòa
hạ về hàng phượng nở hoa
bóng người xưa mãi tít xa bụi mờ
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét