CÁNH PHƯỢNG HỒNG
-
phượng thắm hè về dạ nao nao
nhớ ai xao xuyến tim xót đau
mái trường kỹ niệm thân thương quá
lối nhỏ đường xưa gió rì rào
-
sân trường chiều nhạt in đôi bóng
đi sát kề vai má ửng hồng
nhè nhẹ nâng niu chùm phượng đỏ
em bảo tình ta thắm phượng hồng
-
ghế đá công viên như thầm nhủ
gói lòng êm ái giữa hồ thu
hai mắt nhấm nghiền môi chờ đợi
nụ hôn ngọt lịm cỏi mộng du
-
cũng lúc hè về ngày xưa củ
anh thay áo trắng bước quân hành
chiến trường loang lổ đầy bom giặc
trai tim in đậm ánh mày xanh
-
hôm nay người lính trở lại trường
tìm lại người thương thuở vấn vương
trường xưa hàng phượng vẫn như xưa
chỉ thiếu cành lan thiếu môi hường
-
áo trắng hôm nào thân thương ấy
biền biệt xa khơi hởi ai đây
hòa bình an ổn tim không ổn
càng nhói càng đau xót liểu mai
-
lặng lẻ điếm từng bước đường về
nghe lòng nặng trỉu tim tái tê
em nở ra đi quên lời hẹn
sang tay người lạ bỏ xa quê
-
ghế lạnh công viên buồn cô quạnh
hơi lạnh từ tim lạnh chuyền quanh
sóng hồ lấp lánh trăng mờ nhạt
cô độc đêm về lạnh tim anh
-
cũng hạ ngày nay ôi chát đắng
thiếu em hạ trắng xóa tim chăng
người lính âm thầm nhìn sao lạc
cỏi trời xa thẩm lạc mỹ nhân
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét