MỘNG THƯỜNG
-
chiều buồn ra đứng bờ sông
trông sang bến nhớ trong lòng xót xa
xa xa bìm tím hoa cà
tím màu ngọt ngất mặn mà dễ thương
-
nhớ ai áo tím vấn vương
tơ tầm đoạn ruột đêm trường trở trăn
xuân tàn hạ đến khôn ngăn
mơ màng áo tím giọt lăn lệ tràn
-
bến sông tương khúc phụ phàng
thuyền ai cuốn gió băng ngàn xứ xa
chạnh lòng thương tiếc cành hoa
phong ba gió bảo lọ là tư nhương
-
mong sao hoa chớm bén sương
sắc hoa vẫn thấm mùi hương vẫn nồng
hai ta cùng một dòng sông
tương tư uẩn khách má hồng vào tim
-
lặng nghe cánh vạc ăn đêm
tiếng kêu lạc bạn ưu phiền xót đau
vọng sầu liên tưởng hư hao
vành tang trắng xóa cành đào ươm tơ
-
ngó lên sao tỏ sao mờ
ngó xuống thui thủi lặng lờ đêm hoang
thoảng đâu giàn mướp hoa vàng
vườn cà ra nụ ngở ngàng tình xuân
-
thương ai da diết bâng khuâng
con tim ray rức ngạt ngần cánh hoa
gần nhau gang tấc nhở xa
lòng sầu vương vấn nhạt nhòa lệ lăn
-
mồng tơi rào giậu phân ngăn
gia phong khuôn phép ngại ngằn khó qua
tôi thời thương đấy e là
còn ai dạ thể nhận ra được nào
-
em về còn để lao xao
lời thương nhè nhẹ bay vào con tim
dòng thơ nép bóng trăng đêm
sao lòng muốn nói ngại hiềm lòng ai
-
sông sâu biển rộng chẳng rày
núi cao cách trở nhớ ngày trông đêm
vườn cà hoa tím buồn thêm
tầm xuân xanh biếc u phiền xa xâm
-
thương người chủ ở cái tâm
đoan trang ôn hậu tri âm cuộc tình
biết rằng ta mãi linh đinh
chỉ riêng một bóng gập ghình bóng mơ
-
ta em mỗi đứa đôi bờ
vần thơ nhung nhớ trăng chờ sương khuya
nhặt sầu tê tái ai kia
hư hao vóc ngọc mơ vìa biển thương
-
vườn lan ngập lối sầu vương
duyên tình tách gót chia đường đôi ta
nhớ nhung cánh nhạn bay xa
nhớ lên mái tóc chan hòa mắt nai
-
nhớ ai trắc trở lá lay
khăn tay ẩn dấu lệ dài giai nhân
trai khôn tìm bạn tri âm
gái ngoan chọn lấy cái tâm kẻ hiền
-
trầu cay chưa niếm say tiên
rượu nồng chưa cạn môi mềm vì đâu
chén sầu trong cảnh bồi hồi
trang đài mơ mộng nổi sầu bên tâm
-
nàng thơ én lượn xuân thầm
nâng cao gió nhớ đi tầm nguồn thương
ai về xin gửi tơ vương
nói rằng người đó mộng thường quỳnh hoa
-
nói gì duyên bướm tình hoa
bướm hoa vương vấn không nhòa trong tim
vần thơ trãi nhớ nợ duyên
mộng thường trăn trở bao đêm vắn dài
-
nàng đi biền biệt vô lai
để thương để nhớ rức ray cho đời
trái tim sầu quặn ai ơi
chiến trường không chết chết người mình yêu
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét