Nhớ bạn hiền
-
lặng nhìn trăng sáng tỏa bên hiên
gió lay cành trúc nhớ bạn hiền
tha phương mấy nẻo sầu cay đắng
vai gầy gánh nặng nổi niềm riêng
-
năm tháng nghe chừng quá xa xôi
ly hương vò vỏ mấy thu rồi
hồn dâng kính mẹ tình cao cả
gió lạnh sầu lên vọng từng hồi
-
đêm thâu gửi bạn nổi nhớ mong
cánh thơ đông buốt trái tim nồng
bút nghiêng từng chữ lên trang blog
nhỏ xuống vần thơ thấm lệ lòng
-
thương mảnh má hồng nhớ cố hương
chiều đông mưa lạnh phủ trắng đường
tình em trang trãi phương trời lạ
gói chặt hồn thơ khóc dặm trường
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét