Trăng khóc ( tiếp )
-
trăng khóc đi lệ tràn thu lạnh
lá lìa cành trăng chạnh thương đau
giọt nhớ thương giọt nhớ giọt sầu
hồn rên xiết người đâu trăng lặng
-
trăng có khóc theo làn mây trắng
gió hờn u sợi nắng lang thang
bóng trăng nghiêng sóng nước mênh mang
trăng thổn thức khăn tang thu điếu
-
sầu dan díu cùng trăng chia xớt
nhặt hương hoa tim bớt rức ray
trăng khóc chi nhan sắc nhợt nhài
lòng thi sĩ bi ai trăng đấy
-
yêu thầm trăng nay vừa chợt thấy
mắt lung linh biển quấy lòng tôi
nhìn trăng sầu sương lạnh mềm môi
trăng yêu hởi tìm đâu duyên mới
-
giờ nầy đâu trơ vành trăng khóc
gió lay hờn thổi tróc nguồn si
bòng nàng thơ xa tít phân kỳ
lệ tròn giọt sầu bi lẻ bạn
-
nàng thơ nay lạnh nhạt chân hoang
người nghoảnh mặt bước sang lối mới
bỏ tháng năm thâm tình chới với
hoa tím lòng đành đoạn rêu phong
-
kỹ niệm xưa em nhớ hay không
chiếc ô nhỏ chung mưa mở hội
giờ cớ chi nàng ra đi vội
để sau lưng trái ấu u sầu
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét