Tự tình khúc
xuân hởi gió trêu tà áo tím
trên giàn hoa bí đón xuân sang
tầm xuân biên biết màu xanh ngát
mấy dậm trường tình khối duyên mang
.
trăng sao đắm đuối trong sương nhạt
rực cánh mai vàng ngát gió xuân
tuổi đời chồng chất hoàn tay trắng
dạ nổi bâng khuâng phận cơ hàn
.
những muốn sang nhà xum hợp mặt
ngại ngần hai chữ khó đeo mang
công danh phía trước còn u ám
cam phận làm công dám thở than
.
đành phải làm thinh nổi nhớ nhiều
để nghe tim khóc tình câm lặng
dầu cả lòng tôi một màu trăng
đơn phương da diết mỹ nhân lòng
.
chỉ biết mình tôi thương nhớ thương
nhớ lên cánh nhớ nụ môi hường
đêm về e ngại tơ vương vấn
một mảnh hồng nhan cuối đoạn đường
.
cô liêu trơ cảnh bên trời hiếu
mẹ góa da nhăn lúc xế chiều
trách nhiêm đôi vai oằn hơi thở
thương người chữ hiếu vỗ sao kêu
.
đến nay như đã mấy xuân thêu
nhớ bạn văn thơ bấy cũng nhiều
gom hương quỳnh nở đêm khuya lụn
chờ đợi hồn xuân dậy sóng triều
.
trên dòng fb nào ai hiểu
hoa bí trổ vàng giọt lệ yêu
hởi người có biết tình tri kỹ
dào dạt hương quỳnh cánh gió xiêu
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét