Người đó ( tiếp )
nắng rực lửa đồi thông
đốt cháy bao đóa hồng
tim lạnh vẫn lạnh băng
a lô gọi vô vọng
băng đá ngày xưa này
hai bóng như khắc lại
trời chưa chuyển sang đông
ghế buồn lạnh bóng ai
nhớ ngày valentine
môi mình chợt hồng tím
má ửng chút thẹn thùng
người yêu đang gọi điện
hôm nay vừa ra trường
niềm vui chưa tận hưởng
thuê bao không liên lạc
chán ơi chán chán chường
cả nhà mình vui vẻ
mừng trẻ tốt nghiệp nè
biết đâu mây kéo sầu
đưa ai vào ngỏ rẻ
đây hồ hương vẫn xanh
bao kẻ đạp thuyền nhanh
mình nhìn ngơ ngát vậy
tợ lá thoát xa cành
người hởi trời vẫn trong
sao tim minh trống lỏng
một bóng hình đơn côi
lạc vào phố người đông
quen tay lại bấm máy
vào cái số của ai
vẫn lời thuê bao ấy
hãy gọi lại sau này
tin nhắn tin nhắn gửi
có gửi không có nhận
để lại nổi buồn khơi
bao tủi sầu hờn giận
ngày vui mình ra trường
là ngày mình đau thương
biển tình mênh mông ấy
đang vổ sóng đoạn trường
mây buồn buồn mây trôi
gió héo héo gió sầu
a lô tim lổi nhịp
nghẹn ngất mối tình đầu
tương lai dầu sáng lạng
sao ta vẫn ưu mang
người ơi hiểu thấu nào
tình yêu vào quên lảng
mong rằng người đó hiểu
chia sẽ nổi niềm yêu
hoàn cảnh nào vẫn thế
hãy nhớ kỹ niệm nhiều
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét