Ôn lại họa thơ với bạn
-
Nguyễn Kiều Oanh
-
Cơn gió thoảng hương đồng ngào ngạt
Giọt sương khuya lạnh nhạt xa vời
Vầng trăng chiếu tỏ đêm nay
Có hay gió núi mây bay sánh cùng
-
Trong đêm vắng côn trùng tìm bạn
Khúc nhạc buồn như tiễn mùa đi
Chuyện xưa nhắc lại làm chi
Tình si cay đắng bờ mi trực tràn
-
Đừng ôn lại ân tình ngày trước
Nhớ chi nhiều mộng ước uyên ương
Xưa kia tình chẳng chung đường
Ngày nay sóng cả mươi phương úng sầu
-
-
thuở thuở nao ta còn đi học
chung lối về nhặt cánh phượng rơi
giờ hai ta mỗi đứa mỗi nơi
mới ngộ nhận nàng ơi buồn tẻ
-
em bảo đừng thương đừng nhớ nữa
đừng nhìn ai cũng ngở người xưa
lòng anh hứa con tim nào hứa
vẫn mơ về một nữa hình ai
-
trời dầu mưa và có mưa dai
bồng bềnh nước chân ai lạc lối
con đường xưa nào nên vương tội
sao cứ như buột nổi bước chân anh
-
em bảo anh con đường màu xanh
sao anh ngở nó như tím lịm
tím từ tim tím cả trời đêm
ngộ nhận em con tim nhứt nhối
-
trời lúc nầy hay đổ mưa sầu
hạt mưa nhớ còn đâu em hởi
hạt mưa buồn nay ở một nơi
anh muốn nhặt hạt rơi mắt lệ
-
em cố tránh những hồi quen biết
kỹ niệm dày ta kết trang thương
muốn thành câu tình sử uyên ương
nay cay đắng lệ dường ràn rụa
-
Nguyễn Kiều Oanh
-
Héo hắt trăng gầy lạnh gió đông
Sương khuya nhỏ lệ tái tê lòng
Đèn khuya hiu hắt hờn cơn gió
Mảnh nguyệt chao mình giận níu sông
-
-
khép chặt hồn thơ chôn dĩ vảng
khóa lòng mơ mộng chốn mênh mông
mới hay tim buốt sầu tê tái
giận kẻ sang ngang nát tình nồng
-
-
chỉ gieo thơ theo cảnh thôi anh
chứ em đâu có nỉ non tình sầu
tình đâu đến ngọn sóng trào
để lòng mãi mãi nao nao tím chiều
-
Nguyễn Kiều Oanh
Quang Minh Trần
-
Chỉ là một chút bâng khuâng
Họa thơ theo cảnh sầu đông đâu còn
Cảnh buồn lên dạ nao nao
Gio đâu se sắt lòng nào tái tê!
-
Quang Minh Trần Nguyen Kieuoanh
-
vẫn mãi vần thơ hương tích cũ
nhớ về dĩ vãng buổi chiều thu
người đi lầm lủi trời mưa bụi
phố núi sầu dâng nổi ưu tư
-
ai về phố núi nhớ chăng ai
bao thu sao ngỡ tháng năm dài
khí lạnh bao quanh tim tù ngục
quyện hồn trinh nụ dã quỳ say
-
nhớ mãi người đi nhớ mãi người
nụ cười chết lặng hạt sương rơi
đêm khuya vàng vọt lòng u uất
gọi mãi tên người ứa lệ vơi
-
cơn gió thoảng qua hương ngà ngọc
khúc nhạc ươm sầu khóc trăng sang
tình lỡ một thời trong dỉ vàng
ngần đêm đài đọa cảnh trái ngang
-
Nguyễn Kiều Oanh
-
Tinh đa xa roi mai mai xa
Con ta ơ lai vơi trăng ta
Bên hiên gio thôi trơi se lanh
Tê buột hôn ai luc sương sa
-
Quang Minh Trần
-
chiều về trên đỉnh tình xuân
sương mờ lối cỏ mây vần lượn quanh
nhớ ai vọng thấu mây xanh
tình xuân rêu phủ bên cành cô mong
-
nuốt sầu khô chết đáy lòng
con tim in dấu bóng hồng vô hư
lang thang cõi mộng bây chừ
giật mình soi bóng trầm tư bên nguồn
-
tình xuân chan ngấn lệ tuôn
nhớ nhung cũng lắm giọt buồn đắng cay
lang thang trên đỉnh xuân nay
buồn vui da diết chuổi ngày thê lương
-
đâu đây cúc tím thoảng hương
tình xuân vết rạn vấn vương má hồng
vui buôn thôi cũng sắc không
tim thơ vương nụ hoa hồng chơn tâm
-
Nguyễn Kiều Oanh QM ơi
-
Tình đã qua rồi cái tuổi xuân
Khi xưa mười tám má em hồng
Thu nay điểm bạc thêm làn tóc
Để gió đông về lạnh khói sương!
-
-
còn đây một mảnh tình gầy
QM dâng để cho ai ấm lòng
cớ chi người bật tin hồng
không lời bày tỏ đục trong tỏ tường
-
thoảng nhừ tháng bảy thu buồn
giọt sầu rả rít như luồng mưa ngâu
tìm người tìm ở nơi đâu
ngân hà cầu quạ nghẹn ngào lệ rơi
-
-
ánh trăng kia khi mờ khi tỏ
để cho tình gợn sóng chiều xô
biển xưa đâu có ai đào
mà sao sóng cả dạt dào trùng khơi
-
Quang Minh Trần
-
em qua phố trăng cài mái tóc
mắt mơ huyền trách móc hồn thơ
cuối chân trời mây trắng lửng lờ
đêm khuya hởi trăng sầu than thở
-
thu đã về nắng vàng rực rở
cành hoa hồng nở đỏ bờ môi
ta lặng yên tim rộn liên hồi
bên em đó lòng tôi nổi sóng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét