Vần thơ kỹ niệm
-
Quang Minh Trần
-
nhớ ai thao thức trăng đêm
giọt châu tròn giọt lệ viền mắt hoen
dế than rên rỉ sang hèn
trơ trơ tượng đá màu đen trong lòng
-
chuyện xưa hòa quyện gió đông
hàn băng tim buốt má hồng xa xôi
trăng tà trắng xóa lòng tôi
đắng cay rượu nhạt nhở nhàng cung thương
-
thực hư trong cõi vô thường
hiên song gót ngọc thoảng hương bên rèm
đông về sương lạnh con tim
bóng hồng tan biến màn đêm đông sầu
-
sông thương bên lở bên bồi
biển yêu gió bảo sóng nhồi lao xao
đông về nhặt nhớ thương đau
mượn cay men rượu nhạt nhàu hương yêu
-
-
say thu chưa tỉnh mộng vàng
mơ cầm tay ngọc hôn nàng chiêm bao
ô kìa môi mộng má đào
làn da trắng muột tuyết chào sương mai
-
tay cầm tay lại cầm tay
mắt trong xanh biếc hồn say má hồng
bên rèm sực nức hương nồng
mùi hoa thiên lý nức lòng ái mê
-
cúc vàng hương quế hoa quê
hòa hoa vạn lý dã quỳ giao duyên
say thu say cả người tiên
say hồn nặng trĩu giọt mềm thu rơi
-
bâng khuâng rót chén rượu mời
hai ta cùng cạn quên đời đắng cay
mai ngày dầu có men say
coi như tình đã đọa đài con tim
-
-
chuyện xưa hòa quyện gió đông
hàn băng tim buốt má hồng xa xôi
trăng tà trắng xóa lòng tôi
đắng cay rượu nhạt nhở nhàng cung thương
-
thực hư trong cõi vô thường
hiên song gót ngọc thoảng hương bên rèm
đông về sương lạnh con tim
bóng hồng tan biến màn đêm đông sầu
-
sông thương bên lở bên bồi
biển yêu gió bảo sóng nhồi lao xao
đông về nhặt nhớ thương đau
mượn cay men rượu nhạt nhàu hương yêu
-
Quang Minh Trần
-
con đường nay thêu gấm thuê hoa
ngày hai bửa đón đưa bạn ngọc
con đường nào thuở thời đi học
người ta quên bước dọc trong tay
-
đường phía trước hướng thẳng tương lai
em hạnh phúc với ai tha thiết
chỉ con đương riêng anh da diết
mơ bóng hồng biền biệt chia phôi
-
anh chờ em con đường xưa ấy
lúc tan trường nắm lấy tay đi
tuổi học sinh mơ mộng mê ly
mong mãi mãi không chi xa cách
-
nay tuổi đơi qua thời đèn sách
anh vẫn chờ khúc bách chuyển ưu
một bóng hình con tim chính chủ
con đường xưa lưu trú tình say
-
Quang Minh Trần
-
anh vẫn nhớ con đường ngày xưa ấy
kỹ niệm vàng ôm lấy bước chân ta
dưới tàn cây băng đá bướm vờn hoa
em e ấp ngã vai hòa hơi thở
-
anh vẫn nhớ con đường hoa cúc nở
buổi chiều tà nắng chở lá vàng rơi
nhìn mặt sông bầy cá kìm bơi lội
em hỏi rằng trông chúng tội không anh
-
anh mĩm cười nó sung sướng hơn anh
có bè bạn có nhân tình bơi cạnh
khuých cánh tay em huých dài đuôi mắt
có em đây sao lại ví cá kìm
-
kỹ niệm ấy trãi thành mối tình êm
giống như em anh thao thức bao đêm
con đường xưa nghe niềm thương da diết
trăng gọi hồn biên biếc vọng tình xa
-
Quang Minh Trần
-
thu nay thiếu vắng người trong mộng
nghe xót sương mềm ánh trăng trong
trách chi thu đến trêu tạo hóa
khóe mắt u sầu nhớ xa mong
-
mùa thu ngày trước đã theo chồng
còn lại trong anh nổi nhớ trông
em lên xe hoa lòng tan nát
anh đây cũng nát theo lòng
-
em vui thu ấm cạnh bên chồng
bao nhiêu thơ nhớ thả trôi sông
thu nay ai khóc tình tan vở
mây tím thu tàn ngấn lệ trong
-
thu nay thu đến thu xa quá
bao lá úa vàng ngập ngỏ hoang
lòng anh như ngở từng thu chết
theo bóng em đi khuất nẻo đàng
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét