PHƯỢNG HỒNG ÉP VỞ
-
lời minh hoa dường say hương mật
ngất ngây tình thấm chặt trăng hoa
phượng hồng trang sách thuở xa
em còn giử lấy hay là bỏ quên
-
trường xưa nổi nhớ không tên
mãi len quá khứ xây nền nhớ nhung
diệu hiền ánh mắt khiêm cung
ôn nhu tao nhả tư dung vẹn bồi
-
dáng ngài tha thướt bồi hồi
viền môi mộng ửng núi đồi rung rinh
má đào phơn phớt gợi tình
chôn hồn bao kẻ đắm mình sông tương
-
thương nhau nhuộn cánh môi hường
tay cầm xao xuyến lạ thường con tim
nhìn em thoáng vẻ như tiên
khát khao hạnh phúc lứa duyên đôi bờ
-
phượng hồng ép chặt trang thơ
tuổi xuân hoa ngọc vương tơ học trò
ôn thi cùng học cùng lo
trời khuya tẻ lạnh còn cho ấm lòng
-
ngay thi tốt nghiệp mãi mong
niềm vui rào rạt trả xong nợ đời
nợ tình sao lại chơi vơi
chọn ngành hai đứa lại thời tây đông
-
mấy năm đại học dày công
ra trường da diết hai dòng nước trôi
tôi đi công tác xa xôi
người thì yên ổn chổ ngồi phồn hoa
-
sắc hương lắm kẻ si là
thuyền xuân ai đã sang đà bước son
thiệp hồng nhận lấy bồ hòn
chúc ngươi hạnh phúc ta còn tim đau
-
cành phượng trang sách nhạt nhàu
cành hồng bướm vợn má đào người đi
vần thơ gói chữ sầu bi
viết lên vơi nặng tình si hởi người
-
lời thơ họa với ai ơi
vần thơ tình ái bao lời nhớ nhung
nhớ người hửu thủy vô chung
mảnh tình tan nát phượng hồng xót xa
-
nhở khuya họa bướm thuê hoa
vận hồn trang trải tình hoa nhớ người
biết đâu tận cuối chân trời
gió đưa tin nhạn phương rơi lệ hồng
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét