Đông ly biệt
-
đèn khuya rẽ lối hiên song
nhớ người tôi mới rót dòng tâm thư
vén mây xô nhẹ thảo lư
chứa chan tình thể thuở từ mới quen
-
thiều quang phút đã qua rèm
ba mươi tuổi nợ ai đem vào lòng
đông buồn tay viết lòng vòng
chữ thương chẳng dám chữ không chẳng đành
-
trăng nghiêng giọt sáng xuyên cành
phất phơ tàu lá di hành hồng nhan
ngở rằng vai tựa đài trang
giọt sương lạnh rớt hồn tan theo người
-
giựt mình chợt tỉnh tự cười
mơ tiên vọng ngọc sao trời quá xa
đông nào dạo phố nắng tà
gặp em gái nhỏ rộn ràng lòng mê
-
chào em cười nói vui ghê
tay trong tay dắt cùng về dưới mưa
thoảng qua dư ảnh thuở xưa
mỗi chiều tan học ta đưa em về
-
bên nhau những buổi chiều quê
chợt bừng tỉnh giấc bên lề mình tôi
lặng nhìn cành quế xa xôi
một trang ước vọng nổi sầu giăng tơ
-
nhớ nào hoa ngọc tuổi thơ
đông nay nàng đã đôi bờ cách xa
để ai đài đoạn tâm can muộn phiền
vui nơi đất hứa người ta
-
11
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét