Con đường
-
thuở thuở nao ta còn đi học
chung lối về nhặt cánh phượng rơi
giờ hai ta mỗi đứa mỗi nơi
mới ngộ nhận nàng ơi buồn tẻ
-
em bảo đừng thương đừng nhớ nữa
đừng nhìn ai cũng ngỡ người xưa
lòng anh hứa con tim nào hứa
vẫn mơ về một nữa hình ai
-
trời dầu mưa và có mưa dai
bồng bềnh nước chân ai lạc lối
con đường xưa nào nên vương tội
sao cứ như buột bước chân anh
-
em bảo anh con đường màu xanh
sao anh ngở nó như tím lịm
tím từ tim tím cả trời đêm
ngộ nhận em con tim nhứt nhối
-
trời lúc nầy hay đổ mưa sầu
hạt mưa nhớ còn đâu em hởi
hạt mưa buồn nay ở một nơi
anh muốn nhặt hạt rơi mắt lệ
-
em qua phố trăng cài mái tóc
mắt mơ huyền trách móc hồn thơ
cuối chân trời mây trắng lửng lờ
con đường xưa ve sầu than thở
-
hạ đã về nắng vàng rực rở
cánh phượng hồng nở đỏ bờ môi
ta lặng yên tim rộn liên hồi
bên em đó lòng tôi nổi sóng
-
con đường nào thêu gấm thuê hoa
ngày hai bửa đón đưa bạn ngọc
con đường nào thuở thời đi học
người ta quên bước dọc trong tay
-
đường phía trước hướng thẳng tương lai
em hạnh phúc với ai tha thiết
chỉ con đương riêng anh da diết
mơ bóng hồng biền biệt chia phôi
-
anh chờ em con đường xưa ấy
lúc tan trường nắm lấy tay đi
tuổi học sinh mơ mộng mê ly
mong mãi mãi không chi xa cách
-
nay tuổi đời qua thời đèn sách
anh vẫn chờ khúc bách chuyển ưu
một bóng hình con tim chính chủ
con đường xưa lưu trú tình say
-
con đường xưa cùng ai đi học
tay trong tay ấm áp dường nao
con đường nay se thắt tâm bào
bước đơn độc nghẹn ngào da diết
-
trống hoạnh hồn tối tâm biên biếc
người đi xa xao xuyến tim ta
trời vẫn mưa hạt mưa lanh giá
con đường dưng trở thành xa lạ
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét