Thời áo trắng (tiếp )
-
cái thời áo trắng qua rồi
bây giờ người đã xa rời trong tôi
biết bao kỹ niệm với nhau
bốn năm gần gủi bay vào hư vô
-
người dưng tim khổ điên rồ
giải niềm tâm sự điểm tô sự tình
đơn phương rào rạt bóng hình
một ngày không gặp tim mình xót đau
-
người dưng ư khổ làm sao
muốn buông bỏ đấy lại dào dạt mong
thoáng chìm hư ảo cõi lòng
một màu trắng xóa bềnh bồng biển xa
-
đêm về than oán trăng tà
hồ in bóng nguyệt người ta diệu dời
cái thời áo trắng mù khơi
người đi tình cũng phiêu rời bóng câu
-
thu tàn đông đến héo sầu
nổi xưa ngày ấy qua rồi còn chi
còn chăng nổi nhớ mê si
thương thương vương vấn những gì đã qua
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét