Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

XUÂN CHỜ ĐỢI

XUÂN CHỜ ĐỢI

xuân hởi gió trêu tà áo tím
trên giàn hoa bí đón xuân sang
tầm xuân biên biết màu xanh ngát
mấy dậm trường tình khối duyên mang
.
trăng sao đắm đuối trong sương nhạt
rực cánh mai vàng ngát gió xuân
tuổi đời chồng chất hoàn tay trắng
dạ nổi bâng khuâng phận cơ hàn
.
những muốn sang nhà xum hợp mặt
ngại ngần hai chữ khó đeo mang
công danh phía trước còn u ám
cam phận làm công dám thở than
.
đành phải làm thinh nổi nhớ nhiều
để nghe tim khóc tình câm lặng
dầu cả lòng tôi một màu trăng
đơn phương da diết mỹ nhân lòng
.
chỉ biết mình tôi thương nhớ thương
nhớ lên cánh nhớ nụ môi hường
đêm về e ngại tơ vương vấn
một mảnh hồng nhan cuối đoạn đường
.
cô liêu trơ cảnh bên trời hiếu
mẹ đã ra đi lúc đông chiều
trách nhiêm đôi vai oằn hơi thở
thương người chữ hiếu vỗ sao kêu
.
đến nay như đã mấy xuân thêu
kết bạn văn thơ blog cũng nhiều
gom hương quỳnh nở đêm khuya lụn
chờ đợi tình xuân dậy sóng triều

Hình ảnh: XUÂN CHỜ  ĐỢI

xuân hởi gió trêu tà áo tím
trên giàn hoa bí đón xuân sang
tầm xuân biên biết màu xanh ngát
mấy dậm trường tình khối duyên mang
.
trăng sao đắm đuối trong sương nhạt
rực cánh mai vàng ngát gió xuân
tuổi đời chồng chất hoàn tay trắng
dạ nổi bâng khuâng phận cơ hàn
.
những muốn sang nhà xum hợp mặt 
ngại ngần hai chữ khó đeo mang
công danh phía trước còn u ám
cam phận làm công dám thở than
.
đành phải làm thinh nổi nhớ nhiều
để nghe tim khóc tình câm lặng
dầu cả lòng tôi một màu trăng
đơn phương da diết mỹ nhân lòng
.
chỉ biết mình tôi thương nhớ thương
nhớ lên cánh nhớ nụ môi hường
đêm về e ngại tơ vương vấn
một mảnh hồng nhan cuối đoạn đường
.
cô liêu trơ cảnh bên trời hiếu
mẹ đã ra đi lúc đông chiều
trách nhiêm đôi vai oằn hơi thở
thương người chữ hiếu vỗ sao kêu
.
đến nay như đã mấy xuân thêu
kết bạn văn thơ blog cũng nhiều
gom hương quỳnh nở đêm khuya lụn
chờ đợi tình xuân dậy sóng triều


Thứ Hai, 30 tháng 12, 2013

GIÓ THAN

GIÓ THAN

gió than thở nổi tình ai đó
mây lặng lờ buồn nọ bay trôi
trăng nghiêng nghiêng tình hởi tình sầu
mưa nước mắt rụa ràng ngập lối

thương mẹ nhiều con tim sám hối
nổi ưu tư chìm nổi biển sầu
bao đường đi bao lối bao cầu
bao giọt nhớ giọt châu ràng rụa

cánh én đơn dẩy dụa trời cao
lá chết vàng đêm đông rơi rả
ánh trăng nghiên nghiệt ngã xót xa
bóng mẹ yêu bàng bạc hương chiều

trong nổi nhớ như vừa dáng ngọc
nhìn lặng nhìn di ảnh khói hương
ôi se thắt định luật vô thường
nở cướp mất tình thương từ mẫu

chiếc võng kia kẻo kẹt âu sầu
như ôn lại những gì kỹ niệm
những trăn trở ân tình lưu điếm
mẹ hiền từng nương tựa thâu đêm

ôi ray rức trái tim nhứt nhối
biết mẹ đi muối mặn giọt sầu
còn gì chăng gió lạnh bờ môi
theo hương khói mơ màng bóng mẹ

một lần chỉ một lần thấy mẹ
nổi nhớ hồi qui ký con tim
giờ mẹ đâu và biết đâu tìm
trách cơn gió đưa xa bất biến

tình của mẹ cao hơn núi thái
lòng bao la hơn cả biển ngàn
phận làm con biết mấy chu toàn
công ơn mẹ khôn toan đền trả

hôm nay nầy vận lòng cô quả
mẹ mất đi mất cả người ôi
vần thơ nào tạ tội cho tôi
hồn trẻ dại giọt châu ràng rụa

thoảng bên tai gió luồn khe cửa
nhở mẹ hiện tựa ở bên con
phút nào thôi tâm mãi màu son
hầu ưu uất mẹ con đoàn tựu

gió than thay lời sầu ủ rủ
vẳng tiếng ru con ngủ thuở nao
tiếng mẹ xưa thắm thiết ngọt ngào
vẫn đọng lại tuôn trào lệ ngọc

trang thơ nhớ hồn thơ xẽ dọc
mẹ giờ đây có biết hay chăng
thương mẹ hiền lệ mặn thấm khăn
trông di ảnh khôn chăng tiều tụy

Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013

hoài niệm mẹ mất


  1. hoài niệm mẹ mất

    mẹ ra đi tiết đông sầu hiu quạnh
    nhục thân người trầm lặng cả không gian
    hình hài mẹ tẩn liệm tấm áo quan
    giữa hương khói màu tang sầu lả chả

    trời sang đông sao vô tình nghiệt ngã
    đưa mẹ về miền đất lạnh thiên thu
    mảnh hồn con thổn thức cảnh hoang vu
    khăn trắng xóa thay lời tình vĩnh biệt

    tôi tan nát cõi lòng bao thương tiếc
    mẹ ra đi trong khói biếc mù sương
    xe tang lạnh theo gió cuốn bụi đường
    mây giăng phủ cõi hồn con thơ dại

    mẹ ra đi vĩnh viễn không trở lại
    cổ áo quan khép kín tấm từ thân
    đưa mẹ hiền nằm lại dưới mộ phần
    ôi đau xót trái tim dường đã vỡ

    trước mắt con đất trời như sụp lỡ
    con gào to nhưng chẳng thốt nên lời
    cõi lòng như lạc lỏng giữa chơi vơi
    mẹ nay đã giờ ra người thiên cổ

    con quỳ xuống tận sâu sầu đáy mộ
    ôm hình hài vĩnh biệt mãi mẹ yêu
    mẹ đi rồi theo sương lạnh đông chiều
    bỏ con dại bên dòng đời cô quạnh

    trên hương án nhìn mẹ qua di ảnh
    lòng kính thành nguyện đốt nén tâm hương
    cầu cho mẹ vảng sanh cảnh tây phương
    để con trọn cả đôi đường hiếu đạo

    trong sâu thẩm tiếng lòng con cầu đáo
    mong mẹ hiền an náo cảnh niết bàn
    đức di đà phủ sáng ánh hào quang
    tiếp hồn mẹ vĩnh hằng miền cực lạc

Thứ Tư, 25 tháng 12, 2013

noel buồn

noel buồn

noel nay buồn dâng sông bể
tiếng tơ lòng khóc kể chúa nghe
giáng sinh sao tim thắt se se
như chia sẽ tim se lạnh giá

noel nay lòng tôi hóa đá
viết nét hờn loan tỏa không gian
mẹ mất rồi nổi nhớ mênh mang
tim tắt thở bẻ bàng hoa cỏ

đây kìa lá trầu têm hôm nọ
trầu thì xanh còn đó mẹ đâu
tiếng chuông ngân dường bảo ưu sầu
mừng thiên chúa ân sâu ban rọi

noel nay nổi buồn vòi vọi
đón giáng sinh trong cõi hoang tàn
mẹ đi xa dấu chấm bẻ bàng
hồn u uất khóc than nhớ mẹ

trái tim tôi ngậm sầu muôn lẽ
chúa hồng ân ban kẻ mồ côi
một tình thương ấm áp nhiệm mầu
con chiên nhỏ ân sâu thiên chúa

đón giáng sinh lạnh lòng vạn thủa
phố đông người như thủa hoang sơ
đèn cờ hoa rạng rở vụt mờ
trong tâm tối lặng lờ di ảnh

chuông giáo đường ngân vang lanh lảnh
chúa ra đời khi mẹ đi xa
chua hiển linh ban phước chan hòa
yên hồn trẻ lệ nhòa nhớ mẹ

suốt đêm dài tồi tìm lặng lẽ
bóng từ nghiêm hiện mãi trong tim
dưới áng hương di ảnh mẹ hiền
tôi đón chúa nổi niềm sầu héo

noel về tiết đông lạnh lẻo
lạnh tái tê nếu kéo tâm con
mẹ mất đi ngậm đắng bồ hòn
hìn bóng mẹ tường tồn tim lạnh

chúa giáng sinh đêm đông giá lạnh
cứu chúng sinh thoát cảnh đau thương
mong hồng ân thiên chúa soi đường
an hồn trẻ niềm thương từ mẫu
 

Thứ Hai, 23 tháng 12, 2013

nhớ mẹ

nhớ mẹ

tôi khóc bi ai tràn đêm đông lạnh 
giọt lệ lòng sao cạn nổi thương đau 
giọt nhó thương giọt nhớ dấu giọt sầu 
hồn đau buốt xót xa tình từ mẫu

ai có biết cõi lòng tôi ủ rủ 
cách muôn trùng nhớ mẹ nổi nhớ nhung
nhớ đông nào bên mẹ buổi tương phùng 
nay cách biệt sầu đông vây nặng trĩu

trong sâu lắng tiếng lòng kêu réo gọi
mẹ bây giờ mờ mịt ở phương xa
hình mẫu tử thiết tha chữ đậm đà
trăng khuya lạnh khó nhòa trong ký ức

tiết đông hàn hồn tôi nghe oi bức
kiếp nhân sinh quy luật chữ vô thường
ôm đau xót ngở ngang nổi đoạn trường
gây thương nhớ sầu đong nguồn tim lạnh

mẹ đi xa cõi lòng tôi hiu quạnh
trống vắng về trăng lạnh khóc sương đêm
nhớ mẹ hiền thao thức những từng đêm
ôi da diết nổi niềm mồ côi mẹ

biết sẽ chia cùng ai vơi lòng trẻ
mẹ chết là ta thành kẻ mồ côi
tìm mẹ đâu chỉ ở lúc đêm thâu
trắng hồn quạnh âu sầu bên di ảnh

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

nởi buồn mất mẹ

nởi buồn mất mẹ

tiết đông chuyển gió cơn bảo lạnh
rét hồn bất hạnh mẹ ra đi
cơn bạo bệnh đàm ngăn nghẹn ngất
một chiều buồn hiu hắt lìa dương

chữ hiếu đạo con dường chưa đáp
công sanh thành biển lấp sao đầy
tình cao cả núi cao chất ngất
mẹ đi xa u uất hồn con

nhớ thuở cha hy sinh vì nước
con trong nôi mẹ khổ dường nao
lo tần tảo nuôi con khôn lớn
mong ngay sau thành đạt danh cao

giờ thành nhân con chưa phận hiếu
mẹ mất rồi nặng chiểu lòng con
trước áng linh mờ ảo hương son
hình ảnh mẹ diệu dàng trìu mến

như nhìn con nhắn đến điều chi
bên di ảnh lòng những lâm ly
còn đâu nửa hình hài từ mẫu
mất mẹ rồi như mất hướng đi

mẹ ơi con gào to gió lạnh
tiết đông sầu hiu quạnh lòng con
mảnh khăn tang chít nổi bồn chồn
nghĩa trang lạnh trắng hồn trẻ dại

vẳng bên tai cung đàn tang hải
khóc cho mình biến cải ai bi
mất mẹ rồi trắng xóa chia ly
câu sanh tử từ dây xa cách

tìm mẹ trong đêm khuya mộng mỵ
gió lay cành rụng khóc sương đêm
tiếng dế than thể tiếng từ nghiêm
như nhắn gởi niềm thương từ mẫu

phút đắng lòng màn đêm tăm tối
đom đóm lòe tưởng mẹ đâu đây
mẹ ơi mẹ có biết hay hay
con nhớ mẹ lệ cay khóe mắt

kể từ nay đời con nghẹn thắt
mất mẹ rồi tìm gặp được đâu
mong cầu trên trời phật nhiệm mầu
rước hồn mẹ vảng sanh nước lạc

tây phương lạc cảnh mẹ an nhàn
bên chân phật vỉnh hằng phước báo
con khờ dại thành tâm cầu đáo
mong mẹ hiền ngộ đạo siêu sinh
 

Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2013

ĐÊM ĐÔNG MƠ BẠN

ĐÊM ĐÔNG MƠ BẠN


hôm nay là cái hôm gì
sao hai con mắt cứ y gục hoài
vần thơ gửi bạn trang đài
tay tôi tôi viết hồn rài xa xâm

nhớ người tôi lại đứng thăm
lù mù con mắt chống tăm đợi chờ
bạn ơi xin gửi hồn thơ
bây giờ đi ngủ trong mơ nhớ nàng

lạc đương gót bạt tiên đàng
gặp cô tiên nhỏ lang thang u hoài
bên bờ suối ngọc rớt hài
nước tung trắng xóa chiếc hài trôi xa

ngắm hoa lụy nhỏ theo hoa
soắn tay bươm chụp hài hoa giùm nàng
cảm ơn trâm ngọc đang mang
tặng nhau hẹn chữ đá vàng ngày sau

giựt mình hồi tưởng dạt dào
hương thơm còn đấy ngạt ngào hương tiên
hôm nay lên blog thuyền quyên
phải chăng tiên nữ lạc miền trần gian

nhìn từ khuôn mặt trái soan
tóc dài má ửng đoan trang vóc hình
mắt nai đen lái hửu tình
cằm vuông tẻ nép môi hình trái tim

hay là người mộng trong đêm
hài rơi ta vớt giọt mềm còn đây
nụ cười búp ngọc hay hay
khiến tay quýnh hoáng tay rày cầm tay

chung vai tựa ánh trăng lai
gió lơi hạt tóc phớt mày thơm thơm
say người giấc mộng đêm hôm
bâng khuâng trang blog gửi hồn vào đây

ngọc ngôn ngân ngả bên tai
vì chàng em mới tiên bay với chàng
bàng hoàng tỉnh mộng mơ màng
phải đây hư ảo ngở ngàng thực hư

chờ người thảo vội cánh thư
sao người không đáp như từ chưa quen
hay là người nhở quên đèn
thấy trăng xa đó phận hèn cô côi

nhở khuya giấc mộng bồi hồi
vài dòng gửi lại blog sầu ý văn
giả từ bạn ngọc mỹ nhân
hàn sinh kiếu tạ lòng ngân ngấn buồn

ngẫn ngờ tất dạ bồn chồn
mỹ nhân trang blog hớp hồn thi nhân
trong mơ gặp gỡ mây tần
giờ như hư ảo xoay vần cố tri
 

giáng sinh buồn

giáng sinh buồn

giáng sinh trời đông rét giá đông
phố củ đường xưa vắng má hồng
là vắng tình ta trong gió lạ
vắng tà áo mỏng vắng người mong 

mỗi lần chủ nhựt ta xâm lễ
tay trong tay đường thể dài thêm
quỳ trước chúa nghe em cầu nguyện
thấm lòng vui hoa nở trong tim

chuông ngừng đổ sau lần tan lễ
dạo quanh vườn hơi thở hòa nhau
em e thẹn ánh mắt muôn sao
tóc bay phất cao cao tình gọi

noel nay trời dâng dâu bể
em đi xa đó thể đợi chờ
gót chân sầu thơ thẩn nhà thờ
cảnh cũng đấy hình ai vắng biệt

giáng sinh về nắng chan rên xiết
hồn rêu rao lở chuyến đò tình
em đi rồi anh chết chính mình
vùi nấm mộ nghĩa trang hiu quạnh

Thứ Năm, 5 tháng 12, 2013

giáng sinh buồn

giáng sinh buồn

giáng sinh trời đông rét giá đông
phố củ đường xưa vắng má hồng
là vắng tình ta trong gió lạ
vắng tà áo mỏng vắng người mong 

mỗi lần chủ nhựt ta xâm lễ
tay trong tay đường thể dài thêm
quỳ trước chúa nghe em cầu nguyện
thấm lòng vui hoa nở trong tim

chuông ngừng đổ sau lần tan lễ
dạo quanh vườn hơi thở hòa nhau
em e thẹn ánh mắt muôn sao
tóc bay phất cao cao tình gọi

noel nay trời dâng dâu bể
em đi xa đó thể đợi chờ
gót chân sầu thơ thẩn nhà thờ
cảnh cũng đấy hình ai vắng biệt

giáng sinh về nắng chan rên xiết
hồn rêu rao lở chuyến đò tình
em đi rồi anh chết chính mình
vùi nấm mộ nghĩa trang hiu quạnh
 

Giọt đông sầu ( 2 )

Giọt đông sầu ( 2 )

trời in mây biếc gió lơi
tình tan trăm mảnh chơi vơi cõi lòng
niềm riêng rời rả tiết đông
qua cầu con sáo sổ lồng bay cao

muộn màng muôn nổi đớn đau
chữ chờ anh gửi trăng sao bể ngàn
đông nay cánh nhạn lạc đàng
chơ vơ ngọn gió phụ phàng xót xao

vu vơ ngọn gió rì rào
sương vương ngấn lệ hạt nào vương mi
đông xưa bao nổi mê si
lá hoa quấn quít rù rì gió đông

biết rằng em đã có chồng
thuyền em tách bến dòng sông hai bờ
hồng nhan da diết tim chờ
hạt sầu trăng khuyết sao mờ hắt hiu

tình ta tan vở ngậm ngùi
nghe đau đau điếng ngược xuôi cánh chuồng
như trăm ngọn gió đông buồn
hạt thương lắm nổi tự nguồn trào dâng

chén say hồn chếch lâng lâng
lời thơ đọng rớt trong ngần giọt thương
lòng ai tợ bãi chiến trường
ngày nào êm ai nay dường nát tan

bây giờ em đã sang ngang
mà sao cứ nhở như là của anh
đông trao lòng bấy chơn thành
muốn bồng muốn bế một cành hoa tiên

đông về vương nổi u phiền
nhánh hồng chiết gửi bên miền xa xôi
nụ hoa tơi tả héo sầu
tình ta tan vở bèo trôi giữa dòng

đông nay tợ nhở bảo giông
con tim buốt giá má hồng xót xa
em vui hương lửa người ta
còn ai ray rức canh tà đêm đông
 

GIỌT SẦU ĐÔNG ( 1 )


GIỌT SẦU ĐÔNG ( 1 )

giọt thơ ai oán nảo nùng
đêm đông sương lạnh mưa phùn giá băng
nổi lòng bày tỏ cùng trăng
giọt sầu vương má cũng bằng giọt thương

giang đầu cách bến sông tương
ngọc thơm hoa bưởi má hường ngất ngây
thoảng giờ suối tóc vờn mây
nụ cười hàm tiếu đắm say tim nầy

tình xưa ong lả bướm chầy
nửa vầng trăng vở tháng ngày nhớ nhung
dầu nay xa cách nghìn trùng
dây tơ lở đứt tình chung phủ phàng

chiều đông mây tím giăng ngang
ngậm ngùi xa cách ta nàng thảm đau
mộng vàng tan vở hư hao
sổ lồng con sáo bay cao cuối trời

đắng cay cam chịu rả rời
tình say một cõi quên thời tái tê
người đi chiều lở đông về
còn người ở lại đọa đài đớn đau

phải lòng nhau thuở đông nào
hai ta thương nhớ rạt rào hương xưa
đã yêu hơn bát nước dừa
gừng cay muối mặn ngày vừa sẽ chia

đã từng lệ đắng đêm khuya
bao nhiêu kỹ niệm đường vìa có nhau
chung lòng thương nhớ ngọt ngào
tình ta đẹp tợ chiêm bao giữa đời

kể từ bướm lạ vườn mơi
sắc hoa dường nhở quen hơi bướm tình
canh tàn trăng xế vọng hình
đông nay nàng đã chiết kinh xứ người

Thứ Năm, 28 tháng 11, 2013

tại trời mưa

tại trời mưa

quen nhau vì bởi trời mưa
thấy em gái nhỏ dần dưa nhìn trời
sẳn ô đây hỏi ướm lời
em ơi nhiêu tuổi tên đời là chi 

nếu cùng nhân tiện ta đi
chung ô chung bước thầm thì dưới mưa
hạt mưa theo gió đùa ưa
lăn lăn đôi má em vừa phấn lan

sẳn khăn chằm hạt mưa ngàn
vô tình ánh mắt nồng nàn liếc nhau
thẹn thùng em khẻ mày chau
còn anh lúng túng má đào trong tim

đường về như cứ dài thêm
chung ô hơi thở lang chuyền theo mưa
mưa sao hạt nặng hạt thưa
nép mình san sát hạt mưa trong lòng

ngỏ về bong bóng chập chồng
bóng tan bóng hiện cành hồng nhói tim
phút đâu tới vụt mái hiên
chia tay em nhở hồn nhiên nụ cười

cám ơn hai tiếng hoa rơi
số phon em tặng tiện thời gọi nhau
chia tay ánh mắt luyến trao
bờ môi mấp máy ngọt ngào nụ hôn

về nhà tim cứ bồn chồn
đêm mơ vóc ngọc cướp hồn đi hoang
thương thương từ độ mưa sang
yêu yêu ô đó bạn vàng chung đôi

vườn đào

vườn đào

vườn đào lối ấy mênh mông
chẳng hay bạn ngọc có chồng hay chưa
nhớ ngày tay nắm say sưa
mắt nhìn lưu luyến sớm trưa mặn nồng

nhìn ai má thắm môi hồng
lòng như muốn gửi hương nồng đài trang
cành đào vói ngắt tặng nàng
như là tặng cả tim vàng cho ai

vườn đào lắm ngỏ nhiều gai
muốn tường má liểu khổ rày vẫn cam
thương ai lòng những ưu đam
nhớ ai ray rức tim gan rối bời

đêm buồn ngắm ánh sao rơi
tìm hương vị đắng men đời tình yêu
lòng xuân rộn rả mây chiều
mong người viển xứ hồn xiêu theo người

vườn xưa hoa lá xanh tươi
vườn tình buốt lạnh nụ cười giai nhân
trăng huyền rớt xuống sông ngân
tình ôi mờ nhạt chôn chân đa sầu
 

Thứ Ba, 26 tháng 11, 2013

phố xưa

phố xưa

chẳng vô tình trên phố đông qua
tay chạm tay tình quá thiết tha
hay đó lẻ duyên ta trời định
chạm tay nhau bin rịn tình ta 

thoảng một kia bên hiên phố nhỏ
gặp lại nhau dưới ngỏ mưa to
chiếc ô đưa điếm hạt mưa thưa
nghe ấm lại con tim mở ngỏ

đưa em về lòng như trổi sáo
đường tuy xa sao nhở cứ gần
trước nhà em anh những bâng khuâng
sao xui khiến hai tim đập chậm

một lần thôi anh về say đắm
nhớ nhung nhiều dáng dấp thiên kiều
mong và mong gặp lại hương yêu
ta đi mãi đường dài kỹ niệm

bổng cuồng loang bởi đâu chinh chiến
biệt em yêu bưng biến chiến khu
mong có ngày sạch bóng quân thù
ta nối lại chiếc ô lưu dấu

khi thanh bình anh về ngỏ lối
nhà còn đây chẳng thấy em đâu
hỏi ra rằng em đã xa xôi
ôm đàn mộng dạo câu xa cách

lên xe hoa lòng bao nhớ mách
một đường tơ rối nhịp chia pha
em vui hạnh phúc với người ta
còn chữ nhớ em cho anh lại
 

hoa em

hoa em

hoa em bất tử trong tim
làm sao sớm nở đêm tàn đau thương
hoa quỳnh đài cát vô thường
cánh hoa đọng ướt cành sương hương ngàn

người dưng sao nhở xốn xang
mảnh mai sợi nắng anh mang trong lòng
đông sầu cánh nhạn chiều mong
ta tim dĩ vảng biển lòng trong tim

bằng lăng hoa tím niềm riêng
sầu dâng sóng lượn liểu nghiêng má hường
dẩu là gió dẩu ngàn thương
bờ vai tóc xỏa tạn tường mỹ nhân

sân trường ai bước ngập ngần
trông cây tưởng bóng em gần bên nhau
ước chi vuốt tóc má đào
cho say tình mộng ngạt ngào hương duyên

kia kìa có cặp chim quyên
rút nhau rỉa cánh bạn hiền chung vai
mong em ngày tháng vắn dài
để cho đông nhớ mày ngài mắt nhung

để cho duyên thắm tình chung
cho đây với đó liểu tùng duyên ưa
chiều nao hai đứa dưới mưa
chung ô hạnh phúc đường vừa gần hơn

giờ sao lạc khúc cung đờn
chim quyên xa bạn thuyền hờn xa khơi
giờ thì mỗi đứa mỗi nơi
nổi sầu riêng gánh chơi vơi cánh chuồng
 

say

say

dã quì rực ánh trời vàng
thu về đánh thức tình nàng trong tim
vần thơ thánh thoát sương đêm
rừng thu lá đổ bên thềm thương yêu 

cánh diều lộng gió trời chiều
mắt nai vai tựa thủy triều tình thân
da tươi bông bưởi trắng ngần
hơi thơm hương gái bâng khuâng môi hường

thu về êm ái vấn vương
lá khô rơi khắp trải đường tơ duyên
vi vu khúc nhạc niềm riêng
lá rơi mặc lá cõi tiên lạc vào

gió ngàn thông gọi đỉnh cao
tình lên phố núi má đào ửng say
thu về trút cả mưa dai
em xinh xứ lạnh đọa đài tim ai

nét thu phố xá mày ngài
hồ thu soi ánh trăng gầy trang nghiêm
nhớ thu chung bước thảo nhiên
gió nâng tà áo vườn thiền tơ duyên

bên em ngày ấy nước tiên
nụ hôn vô niệm môi viền lâng lang
thu nay xứ lạnh tình mang
còn chăng thu héo trăng tàn sao rơi

mượn tìm chun rượu quên đời
say thu say cả say người thu xa
say cho quên nét ngọc ngà
lẻ loi say khước mình ta hận tình
 

Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013

NỤ CƯỜI KHÚC KHÍCH

NỤ CƯỜI KHÚC KHÍCH


thoảng một lần nghe cười khúc khích
chỉ một lần da diết bóng hình
mắt đen láy môi mộng má xinh
cướp đi mất hồn anh từ dạo

đi đến nhà em dưới hàng cau
nghe khúc khích xôn xao gió bảo
nụ cười yêu khúc khích hôm nào
anh nhớ mãi vòng tay rộng mở

trái tim anh dường chừng nghẹt thở
khúc khích cười răng bắp trắng ngần
họa vần thơ lòng lại lâng lâng
vọng trong tim khúc khích đắm say

một nổi yêu khúc khích nhớ hoài
theo anh suốt đêm dài thao thức
nhớ em nhiều lửa tình hừng hực
khúc khích cười ngọn bút xoáy tim

làm sao anh thả nụ cười em
khúc khích răng ngà mắt trong đen
một mai ai hỏi anh sao thế
khúc khích nụ cười nghe ấm êm

thưở nhỏ cùng chơi trò ú tim
anh tìm phương trốn em kiếm tìm
em bắt được anh.. cười khúc khích
nhìn em má ửng lòng vui lên

ngày nọ bên nhà em có giổ
đông người hỷ hả em ngồ ngộ
họ khen đẹp quá em đẹp quá
khúc khích em cười xinh phết cô

từ ấy lòng anh tựa mưa đổ
ướt đẩm trong tim ướt đẩm đồ
khúc khích hôm nào hoa nhớ mãi
nụ cười duyên nợ mấy ai hồ
 

Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

THỜI ÁO TRẮNG

THỜI ÁO TRẮNG

thời áo trắng còn ghi trong nổi nhớ
bốn năm qua sen nở tận tâm hồn
mai đây rồi đôi ngã chiếc sự buồn
hương tình ấy tôi luôn luôn nhớ mãi
.
mỗi buổi chiều nắng tà xuyên cửa sổ
phảng má hồng tình trổ nụ duyên nồng
chợt nhìn em tâm hồn như bay bổng
học đường ôi đôi bóng chẳng rời xa
.
hai con tim chan hòa chung nhịp khúc
nổi tương phùng ánh chúc giữa đêm đen
thời áo trắng biêt bao nhiêu ước hẹn
thổn thức lòng tim bén lửa yêu đương
.
hồi hộp nhứt bên nhau mỗi mùa thi
cả hai ta ước hẹn bảng khoa kỳ
mong đừng rớt lạy trời xin phù hộ
sự hoài mong chẳng phụ tưởng viễn ly
.
thấm thoát thoi đưa nhở bốn năm dài
tình thương thấm thiết tràn ngập hương say
yêu nhau trang trãi mảnh hồn thơ trẻ
giảng đường như chia sẽ hướng tương lai
.
thời áo trắng ngày nay bừng bảng hổ
gánh hành trang loang lổ giấc mơ sầu
khi ra trường hai đứa lại chia phôi
nàng quay đi dành tôi màn đêm tối
.
thôi nhé mai đây giả biệt nhau rồi
kỹ niệm nào bóng câu qua cửa sổ
yêu nhau chi ngẩn ngở ôm nổi khổ
thổn thức sầu lệ đổ bóng người đi
.
ai về trường củ u hoài mơ vọng
bốn năm dài áo trắng tuổi thư sinh
ướp hoa yêu lối mộng lắm nặng tình
trong tim đọng dư âm thời áo trắng
.
nổi xót đau xóa tan hồn cay đắng
bốn năm dài hoa mộng thấm tình xuân
còn chăng nào biên biết cái vị tân
thời áo trắng xóa dần trang tình hận
 

CHIỀU ĐÔNG

CHIỀU ĐÔNG


chiều hôm nay hồn đơn sao hoang vắng
tôi ước ao được ngấm bóng người xưa
một lần thôi dầu biết chẳng có thừa
bởi duyên phận bẻ bàng trong kiếp sống

tôi chợt tỉnh đây thật hay nằm mộng
ngấn hoa yêu bên trang blog hiện về
vẫn đượm màu trinh khiết thuở thuở đê mê
sưởi ấm lại hồn tôi bao năm tháng

entry nầy dành cho ai thời dĩ vảng
giờ post lại ghi dấu bóng người xưa
dầu chiều đông trời có đổ mưa thưa
vẫn thấy ấm tình tôi trong ký ức

cám ơn người vần thơ vương nét mực
màu trinh nguyên ray rức tháng năm xưa
hương thơ nhẹ rỉ rã trắng cơn mưa
khơi dỉ vảng trong hồn thơ miên viển

gánh hành trang bến đời nhiều lưu luyến
bụi thời gian phủ lấp tuổi mộng hồng
tôi một mình dong ruổi chốn mênh mông
khi hụp lặn giữa biển đời sóng gió

màu áo trắng không tàn phai tâm nó
mỗi khi buồn tôi mơ vọng mưa rơi
ngược thời gian theo dĩ vảng dòng đời
tôi nhớ lại áo trắng thời đi học

chiều đông lặng nhìn ai bên xóm vắng
chiếc cầu nghiêng nắng rắc lối xanh mờ
sợi nắng vàng quyện khói trắng vương tơ
tiếng chim hót trên nhành cau lảnh lót

hương lúa chín vọng đồng lang man mác
hàng dừa reo nặng trĩu trái đong đưa
mây nhở buồn bay chậm giữa trời trưa
lối mòn nhỏ thuở xưa chừng vương vấn

con kênh lặng cỏ vờn hoa chen lẫn
màu trong xanh hờ hửng chảy xuôi dòng
bờ kênh ấy say lòng trong giấc mộng
sóng vai kề đôi bóng thả hồn trôi

chiều đông nao in sâu vào ký ức
nét nguyên sơ ray rức trái tim son
dòng thời gian đậm lại mảnh tình con
dư âm vọng đam mê chiều đông lạnh

kỹ niệm xưa trong tâm dường muôn thuở
chẳng phai nhòa ký ức thuở nguyên sơ
dầu hôm nay hai đứa rẻ duyên tơ
chiều đông đến tình như bừng sống lại
 

vẫn con đường

vẫn con đường

anh vẫn thế ngõ hồn cành hoa cúc
mơ và mơ tình tục kết duyên tiên
mong một ngày thu toại mộng giao duyên
trong gió mới đôi tim chan hào nhịp

anh vẫn thế ngở từ muôn ngàn kiếp
trọn đường tu sánh hiệp bóng giai nhân
nhưng hởi ôi thực tại nở rẽ phân
em cất bước theo chân người xa lạ

anh vẫn thế cõi lòng vương sầu lã
cũng thu nầy cũng lã chã mưa sầu
con đường cũ ngậm ngùi in hương dấu
trống hoạnh hồn bong bóng nổi xa xa

anh vẫn nhớ con đường ngày xưa ấy
kỹ niệm vàng ôm lấy bước chân ta
dưới tàn cây băng đá bướm vờn hoa
em e ấp ngã vai hòa hơi thở

anh vẫn nhớ mùa thu hoa cúc nở
buổi chiều tà nắng chở lá vàng rơi
nhìn mặt sông bầy cá kìm bơi lội
em hỏi rằng trông chúng tội không anh

anh mĩm cười nó sung sướng hơn anh
có bè bạn có nhân tình bơi cạnh
khuých cánh tay em huých dài đuôi mắt
có em đây sao lại ví cá kìm

kỹ niệm ấy trãi thành mối tình êm
giống như em anh thao thức bao đêm
đông khuya lạnh nghe niềm thương da diết
chuông chùa vang biên biếc vọng tình xa
 

Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

ANH TRỞ VỀ

ANH TRỞ VỀ


anh trở về nổi lòng ô thước
hạt mưa ngâu lệ ướt bờ mi
đàn quạ kia có tội tình chi
làm cầu nối chàng ngưu nàng chức
-
anh trở về ngậm ngùi bức rức
giữa hồn anh ngày ấy tình em
một chiều sâu quá khứ dày đen
tà áo tím tóc dài ký ức
-
thầm tiếc nuối trãi dài nét mực
loang máu hồng màu hoa phượng đỏ
mái trường xưa người yêu bé nhỏ
ta giả từ dứt bỏ tòng chinh
-
đời thư sinh khoát màu áo lính
đem an lành thành phố bính an
chuông nhà nhà đổ nhịp ngân vang
người trai trẻ sa tràng đuổi giặc
-
trăng biên thùy lạnh lùng không sắc
gió hạ sầu se thắt nguồn tim
mơ trở về màu tím hồn nhiên
em trinh trắng diệu hiền xa thẩm
-
gìn giang sơn hậu phương yên ấm
trong có em và lắm người thân
dầu hy sinh tôi cũng chẳng cần
da sạm nắng tình yêu vẫn nở
-
rừng đêm khuya dế trùng than thở
hạ đã qua thu nhở lạnh lùng
thương dĩ vãng biền biệt tình chung
để hoa súng nảo nùng mắt ngọc
-
nhớ người thương sương đêm chợt khóc
hoài bóng củ nắng mai chia sầu
chiến tranh mi biến cải chia phôi
rêu phong lại tim tôi đen thẩm
-
rừng biên khu một chiều đêm sẩm
hận quân thù căm giận sài lang
gây chiến tranh chia cách ta nàng
sầu quan tái ngút ngần khí tiết
-
anh trở về môi hồng mắt biếc
dáng trang đài trinh khiết thơ ngây
khi hòa bình hạnh phúc vui thay
hoa phượng đỏ tim ray xum hợp
 

mơ màng

mơ màng

bên tôi trời trở sang đông
giọt sương còn đọng hiên song rực màu
vần thơ tôi gửi má đào
vẫn vơ trăng thẹn nhường sao lập lòa

biết không ngày tháng lặng lờ
có người hiên cửa còn chờ thu sang
lá vàng từ giả cành mang
dòng thơ tôi gửi đến nàng theo trăng

đêm khuya thảnh thót chuông ngân
tiêng vang vọng nhở từ âm bồ đề
cà phê nhỏ giọt đê mê
lâng lang giọt nhớ ngỏ về trong tim

hay chăng đã những bao đêm
canh tàn thao thức mơ tìm bóng ai
mõi mòn ánh mắt cay cay
lá lay nhở tưởng trang đài vương hương

gió ơi xin gửi cành thương
nụ hôn môi thắm vấn vương cửa tình
biết chăng trong cõi ba sinh
người dưng cắt cớ tim mình rức ray

nhớ nhung chén rượu men cay
lập lờ sóng nước hình ai mĩm cười
mộng mơ ánh mắt một người
trong sâu đáy mắt vẻ vời chử thương
 

bao giờ

bao giờ

bao giở biển nhớ bắt cầu
sông thương sóng cuộng nổi sầu ra khơi
bao giờ tình thắm trao lời
chén say ta cạn quên đời tha hương

bao giờ trăng khuyết sông tương
đan thành kỹ niệm vấn vương thu sầu
bao giờ tròn ước nguyện cầu
cho ta và đó chung đôi chung hình

thu nay ai thả lục bình
sông thương trôi nổi mối tình chia phôi
mùa thu lá rụng cành côi
tím tình thạch thảo hôm nào nên thơ

thế nay chết cả thu chờ
em về xứ lạ ngẩn ngờ con tim
tình thu nhớ kết trăng đêm
nhớ em anh chết nảo phiền vì ai

bao giờ thuyền lại bến nay
để con mắt mõi mềm say rượu sầu
bao giờ biển nhớ bắt cầu
cho ta và đấy vẹn bầu rượu thơ
 

người đó ( tiếp )

người đó ( tiếp )

nắng rực lửa đồi thông
đốt cháy bao đóa hồng
tim lạnh vẫn lạnh băng
a lô gọi vô vọng


băng đá ngày xưa này
hai bóng như khắc lại
trời chưa chuyển sang đông
ghế buồn lạnh bóng ai

nhớ ngày valentine
môi mình chợt hồng tím
má ửng chút thẹn thùng
người yêu đang gọi điện

hôm nay vừa ra trường
niềm vui chưa tận hưởng
thuê bao không liên lạc
chán ơi chán chán chường

cả nhà mình vui vẻ
mừng trẻ tốt nghiệp nè
biết đâu mây kéo sầu
đưa ai vào ngỏ rẻ

đây hồ hương vẫn xanh
bao kẻ đạp thuyền nhanh
mình nhìn ngơ ngát vậy
tợ lá thoát xa cành

người hởi trời vẫn trong
sao tim minh trống lỏng
một bóng hình đơn côi
lạc vào phố người đông

quen tay lại bấm máy
vào cái số của ai
vẫn lời thuê bao ấy
hãy gọi lại sau này

tin nhắn tin nhắn gửi
có gửi không có nhận
để lại nổi buồn khơi
bao tủi sầu hờn giận

ngày vui mình ra trường
là ngày mình đau thương
biển tình mênh mông ấy
đang vổ sóng đoạn trường

mây buồn buồn mây trôi
gió héo héo gió sầu
a lô tim lổi nhịp
nghẹn ngất mối tình đầu

tương lai dầu sáng lạng
sao ta vẫn ưu mang
người ơi hiểu thấu nào
tình yêu vào quên lảng

mong rằng người đó hiểu
chia sẽ nổi niềm yêu
hoàn cảnh nào vẫn thế
hãy nhớ kỹ niệm nhiề
u