phố xưa
chẳng vô tình trên phố đông qua
tay chạm tay tình quá thiết tha
hay đó lẻ duyên ta trời định
chạm tay nhau bin rịn tình ta
thoảng một kia bên hiên phố nhỏ
gặp lại nhau dưới ngỏ mưa to
chiếc ô đưa điếm hạt mưa thưa
nghe ấm lại con tim mở ngỏ
đưa em về lòng như trổi sáo
đường tuy xa sao nhở cứ gần
trước nhà em anh những bâng khuâng
sao xui khiến hai tim đập chậm
một lần thôi anh về say đắm
nhớ nhung nhiều dáng dấp thiên kiều
mong và mong gặp lại hương yêu
ta đi mãi đường dài kỹ niệm
bổng cuồng loang bởi đâu chinh chiến
biệt em yêu bưng biến chiến khu
mong có ngày sạch bóng quân thù
ta nối lại chiếc ô lưu dấu
khi thanh bình anh về ngỏ lối
nhà còn đây chẳng thấy em đâu
hỏi ra rằng em đã xa xôi
ôm đàn mộng dạo câu xa cách
lên xe hoa lòng bao nhớ mách
một đường tơ rối nhịp chia pha
em vui hạnh phúc với người ta
còn chữ nhớ em cho anh lại
chẳng vô tình trên phố đông qua
tay chạm tay tình quá thiết tha
hay đó lẻ duyên ta trời định
chạm tay nhau bin rịn tình ta
thoảng một kia bên hiên phố nhỏ
gặp lại nhau dưới ngỏ mưa to
chiếc ô đưa điếm hạt mưa thưa
nghe ấm lại con tim mở ngỏ
đưa em về lòng như trổi sáo
đường tuy xa sao nhở cứ gần
trước nhà em anh những bâng khuâng
sao xui khiến hai tim đập chậm
một lần thôi anh về say đắm
nhớ nhung nhiều dáng dấp thiên kiều
mong và mong gặp lại hương yêu
ta đi mãi đường dài kỹ niệm
bổng cuồng loang bởi đâu chinh chiến
biệt em yêu bưng biến chiến khu
mong có ngày sạch bóng quân thù
ta nối lại chiếc ô lưu dấu
khi thanh bình anh về ngỏ lối
nhà còn đây chẳng thấy em đâu
hỏi ra rằng em đã xa xôi
ôm đàn mộng dạo câu xa cách
lên xe hoa lòng bao nhớ mách
một đường tơ rối nhịp chia pha
em vui hạnh phúc với người ta
còn chữ nhớ em cho anh lại
chuyện ngày xưa sao tim tái tê
Trả lờiXóathời niên thiếu hồn quê thổn thức
hương trường cũ còn vương nét mực
cánh phượng hồng ấp ủ con tim
lúc tan trường bên nhau lưu luyến
dưới hàng me bàn chuyện mong lung
hai con tim nhịp khúc hòa chung
con bướm trắng giởn cùng hoa lá
dưới sân trường ngồi chung băng đá
chụm nhau mà giải mả đề cương
thoảng mùi tóc nghe nổi vấn vương
thơm hương ngát mùi hương ngọc nữ
chữ yêu đương nhiều khi muổn thử
nói ra lòng ngại ngửi đắn đo
giờ ai ngờ người đã sang đò
bao ưu ái thở dài trăng lạnh