họa lại con sáo
dẩu rằng con sáo sang sông
vẫn còn những tháng mặn nồng gió trăng
đường tình khúc khuỷu gian truân
nào bì hương ái tình thân bao ngày
trời xuân lại ngở đông lai
con sáo vút cánh cao bay về rừng
mặn nồng bỏ lại giữa chừng
nửa trời hương ái nủa lừng mây thương
giờ đây sáo đến biển tương
bỏ sợi vương vấn tỏ tường ngày qua
công ai vun bón vườn hoa
nụ cười bỏ dở họa là vì ai
vần thơ chẳng ớt sao cay
chẳng chun rượu nóng sao say thế nầy
em đi còn hỏi tình ngây
còn xem ai đã đọa đài hồn thơ
tình nầy còn lại trong mơ
còn vương chiếc bóng trăng mờ trong tim
còn kìa sương đọng hương đêm
nụ cười héo hắt giọt mềm lệ rơi
.dẩu rằng con sáo sang sông
vẫn còn những tháng mặn nồng gió trăng
đường tình khúc khuỷu gian truân
nào bì hương ái tình thân bao ngày
trời xuân lại ngở đông lai
con sáo vút cánh cao bay về rừng
mặn nồng bỏ lại giữa chừng
nửa trời hương ái nủa lừng mây thương
giờ đây sáo đến biển tương
bỏ sợi vương vấn tỏ tường ngày qua
công ai vun bón vườn hoa
nụ cười bỏ dở họa là vì ai
vần thơ chẳng ớt sao cay
chẳng chun rượu nóng sao say thế nầy
em đi còn hỏi tình ngây
còn xem ai đã đọa đài hồn thơ
tình nầy còn lại trong mơ
còn vương chiếc bóng trăng mờ trong tim
còn kìa sương đọng hương đêm
nụ cười héo hắt giọt mềm lệ rơi
xuân trở về trên đôi mắt biếc
Trả lờiXóangấn lệ chan tha thiết sầu mong
nhớ xuân nào lối xưa chung bóng
đi bên nhau ươm mộng tương lai
con đường dài tay lại trong tay
lan hương tóc hoa nhoài thơm ngát
trăng khuya dường như chờ khúc nhạc
bản tình ca muôn thuở không phai
hò hẹn nhau tình mãi bền dai
chun rượu ấm men say tình ái
câu vàng đá khắc sâu tim mãi
yêu trọn đời yêu mãi không thôi
có ai ngờ giông bảo chia phôi
người im lăng sang cầu xứ lạ
chiếc xe hoa con tim tàn tạ
lời thề kia ai đã vội quên
một nổi buôn khó gọi thành tên
chiều xuân tím bừng lên cay đắng
ánh thiều dương dường còn thiếu nắng
lạnh buốt tim tình nặng người xa
con sáo nay sang miền xứ lạ
còn laị chăng buồng tim băng giá
vọng sáo nàng lả chả lệ rơi
một chữ tình nghẹn lời khó tả