Thứ Tư, 12 tháng 2, 2014

nổi buồn vơ vẫn

nổi buồn vơ vẫn

ngày xem núi núi cao xanh ngắt
đêm xem trăng trăng tắt sao mờ 
một mình trăm nồi dạ ngẩn ngơ
thương ai tạc chữ chờ cho ai 


em lộng lẩy cao sang khó với
đứng gần người chỉ gởi hoạnh hiu
trái tim chết cũng bởi vì yêu
ôm bảo táp một chiều sóng bổ 

biết yêu em là mang sầu khổ 
sao con tim chọn khổ yêu chi 
trong nhân gian mỹ nữ thiếu gì
anh lại chọn châu trầm đáy biển

đêm xuân buồn trút tình thô siển
gửi vài hàng thể hiện tình anh
em có nhận hay thả sông xanh
anh cam phận tủi thân người ngọc 

mượn vần thơ trãi dài trang blog 
kẻ trang đài có đọc hay chăng 
tình của anh tỏ sáng như trăng
mong ai đó cảm thông tin nhạn
 

2 nhận xét:

  1. trời cao kia còn mây xanh thẩm
    đất thấp nầy ai dẩm lá vàng
    nhở chữ yêu đã gửi gió mang
    ôm thắt thỏm trăng tàn trông nhạn

    hoa buổi sáng sương khuya lóng lánh
    bướm vờn hoa bướm thoáng thương hoa
    nọ cành xa sơn ca có cặp
    chạnh riêng mình lạnh tấp cô đơn

    nợ duyên trao chuốt lấy chữ hờn
    sánh hồng loan tợ cuội hắng nga
    chỉ nhìn xa chạnh cảm tim ra
    nào thổ lộ hương yêu nghẹt lối

    người ấy bảo cao sang bảo bối
    dáng trâm đài thế phiệt gia phong
    nụ hoa xuân lá ngọc vàng ròng
    dành để ngấm lặng im tim nhói

    muốn bước tới bao điều muốn nói
    biết ai kìa diệu vọi cao sang
    đành âm thầm nuốt nét thương nàng
    cho gió lạnh thổi vào tim lạnh

    Trả lờiXóa
  2. quên sao được bóng hình ngày ấy
    sao còn in soáy lấy con tim
    biết bao kỹ niệm giấc nồng êm
    bừng sống lại hằng đêm trăn trở

    em có nhớ tình ta hồi thuở
    tan trường về tay ở trong tay
    hàng me già rền tiếng ve say
    như chúc tụng trúc mai kỳ ngộ

    em nhan sắc dễ nhường tương đố
    ngẫn say lòng long hổ kỳ duyên
    thương em nhiều em đẹp như tiên
    anh say đắm mai liên cúc trước

    nét thanh thanh thượt dượt liên thành
    trang thùy mỵ mày thanh mỹ tú
    ôi hạnh phúc tình thương huyền dụ
    quên làm sao hương cũ tình nồng

    Trả lờiXóa