xuân say
long lanh chén rượu trong ngần
lộng hình mỹ nữ bâng khuâng say hồn
rượu đào chưa niếm như ngon
búp măng mười ngón thon thon ngất tình
má hồng chén rượu in hình
nghe lan hơi thở tim mình xuyến xao
rượu chưa cạn giọt chinh chao
không say men rượu say vào người tiên
chan hòa men rượu đào nguyên
ngất hồn lạc chốn nơi miền đam mê
bàn tay trắng ngọc pha lê
giọng oanh ríu rít hồn về bên nhau
không say hượng rượu bồ đào
say người mời rượu ngọt ngào men say
bồ đào mỹ tửu hồn bay
trái tim một nửa vì ai ngỡ ngàng
từ ngày quen biết với nàng
đêm đêm ngơ ngẩn mơ màng nàng thơ
xuân về mai nở vàng mơ
lượn lờ cánh bướm vẫn vơ hương tình
bâng khuâng cơn sóng vô hình
vổ vào tim thắt biển tình mông mênh
nhớ nàng thầm gọi riêng tên
suy tư làn khói quện lên bóng nàng
có không một nửa trăng tàn
giọt sương chớm đọng hương ngàn quỳnh hoa
đã bao tân khổ lòng ta
người dưng vương lấy xót xa đáy lòng
hương xuân ngào ngạt nắng hồng
mình mơ thánh nữ rót dòng lương duyên
vần thơ trút cạn ưu phiền
ra giêng có biết chim liền cánh chăng
nọ kia hoa bướm trinh băng
còn ta với ấy vỉnh hằng được đâu
vần thơ trút cạn tình sầu
xuân về vương cảm má đào trong tim
long lanh chén rượu trong ngần
lộng hình mỹ nữ bâng khuâng say hồn
rượu đào chưa niếm như ngon
búp măng mười ngón thon thon ngất tình
má hồng chén rượu in hình
nghe lan hơi thở tim mình xuyến xao
rượu chưa cạn giọt chinh chao
không say men rượu say vào người tiên
chan hòa men rượu đào nguyên
ngất hồn lạc chốn nơi miền đam mê
bàn tay trắng ngọc pha lê
giọng oanh ríu rít hồn về bên nhau
không say hượng rượu bồ đào
say người mời rượu ngọt ngào men say
bồ đào mỹ tửu hồn bay
trái tim một nửa vì ai ngỡ ngàng
từ ngày quen biết với nàng
đêm đêm ngơ ngẩn mơ màng nàng thơ
xuân về mai nở vàng mơ
lượn lờ cánh bướm vẫn vơ hương tình
bâng khuâng cơn sóng vô hình
vổ vào tim thắt biển tình mông mênh
nhớ nàng thầm gọi riêng tên
suy tư làn khói quện lên bóng nàng
có không một nửa trăng tàn
giọt sương chớm đọng hương ngàn quỳnh hoa
đã bao tân khổ lòng ta
người dưng vương lấy xót xa đáy lòng
hương xuân ngào ngạt nắng hồng
mình mơ thánh nữ rót dòng lương duyên
vần thơ trút cạn ưu phiền
ra giêng có biết chim liền cánh chăng
nọ kia hoa bướm trinh băng
còn ta với ấy vỉnh hằng được đâu
vần thơ trút cạn tình sầu
xuân về vương cảm má đào trong tim
xuân về trên khắp phương trời
Trả lờiXóachỉ riêng phương nhớ một nơi tim nồng
hoa đào hương sắc đỏ hồng
tợ hương cô gái chưa chồng chờ xuân
môi tươi cánh nhớ hôn tân
tóc xanh theo gió lâng lâng bay xòa
xuân về nổi nhớ mẹ già
nhớ lời ru nhỏ thuở là bé thơ
nhớ bên hàng xóm mộng mơ
có cô gái nhỏ ai ngờ dễ thương
cô kia giờ lớn tơ vương
nhớ lên đôi mắt như dường yêu thương