Thứ Ba, 15 tháng 3, 2016

Nhớ người dưng ( tiếp )

Nhớ người dưng ( tiếp )

đông về trở gió thông reo
cao nguyên vết cỏ buồn theo trăng huyền
dã quỳ vàng rực chiều lên
vương vương nổi nhớ dãy chuyền con tâm

ngày nào vai sóng thì thầm
thả rong gót dạo phố thầm vào đêm
ngã đầu vai tựa tóc êm
làn hơi âm ấm pha miền non thai

phút xuân ngào ngạt cành mai
tình xuân phơi gọi liểu lài vấn vương
con đường in mãi má hường
thời gian vun vút tim nường phôi pha

giờ thì biền biệt dáng ngà
để thương để nhớ ngày qua đêm sầu
bâng khuâng giấc mộng hiên lâu
bóng câu vụt vút bên cầu mông lung

nhớ người tự thủy vô chung
giọt tương lưu lại vĩnh trùng cõi tư
mộng sầu huyển hoặc vô hư
ngườ dưng khéo chuốc buồn dư vào lòng


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét