Thứ Tư, 2 tháng 3, 2016

Xuân tự tình ( tiếp )

Xuân tự tình ( tiếp )

Hai nhà cách trở sông kia
bên bồi bên lở chia lìa con tim
nhìn nhau sóng gợn u phiền
đắng cay hạt nhớ ngày đêm dạt dào

thu ba gợn sóng ba đào
long lanh ánh lệ chợt trào khóe mi
vì ai ôm lấy nổi si
nhìn ai bên ấy ưu bi cho người

tiệc vui lễ cưới tươi cười
héo sầu trong dạ buồn rươi trong lòng
tưởng là ta mãi hương nồng
ai xui cách trở đôi dòng xót xa

ai về ở với người ta
ruột bầm tím ruột mặt hoa rạng ngời
giang đầu bể ái rả rời
tình xa mấy nhịp một lời khó phân

còn gì xum hợp giai nhân
còn gì chung bước nói năng cười đùa
âu sầu duyên vở thương đau
sợi thương vương vấn sợi nào thắt tim

mặn mà ánh mắt hồn nhiên
khuôn trăng tươi sáng như tiên lạc trần
vòng tay ôm gọn giai nhân
nghe như phiêu bạt non tần đào nguyên

bên nhau tê tái nguồn tim
chan hòa hơi thở lan chuyền châu thân
ngọt ngào hé nụ hôn tân
âm vang kỹ niệm bâng khuâng cõi lòng

gió xuân rẻ tóc má hồng
tóc ai phơ phất bềnh bồng đẹp sao
dáng ngà thanh thoát trăng sao
in sâu trong trí má đào tri âm

tương tư chén rượu bập dầm
ngỏ hồn hiu hắt ngậm tăm khôn lời
bóng xuân khuất nẻo chân trời
còn chăng hạt nắng rả rời chiều xuân


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét