Thứ Hai, 14 tháng 3, 2016

Nhớ người dưng

Nhớ người dưng

vần thơ nhớ gửi về xa thẩm
cánh hoa lan vạn dậm muôn phương
trăng chếch cao ròi rọi nẻo đường 
con tim khóc chứa chan tình gọi

nơi cỏi xa nhớ ai thầm hỏi
nàng biết chăng ai đợi ai mong
chén rượu cay chưa uống đã nồng
con chim khách ríu ra cửa biển

vần thơ nhớ hừng đông lên tiếng
ánh mai hồng lưu luyến mưa đông
nhớ ai mắt phượng bảo trong lòng
anh nhặt nhớ vào tim ray rức

nẻo đường xưa bướm vờn hoa cỏ
gót chân sầu ai đã lướt đi
nhớ về ai hoa úa lâm ly
tim se thắt trà mi trống lạnh

tình của anh là tình đơn hoạnh
chỉ âm thầm hướng mắt xa xôi
mong nơi xa bóng dáng ai ôi
sao ray rức đêm dài cô độc


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét