hết rồi
hết rồi hai chữ nghẹn buốt tim
trãi rộng hồn tôi lang bóng đêm
vắng buốt nổi niềm trơ tượng đá
em nở nhìn anh lệ mắt viền
hết rồi chua chát trái tim nguyên
tự vở thành đôi máu nhuộn liền
em hởi có nghe tim thổn thức
hay em ngảnh mặt tránh tơ duyên
hết rồi vườn cấm bướm luyện chuyền
hoa trinh nữ ấy khép hồn tiên
thử hỏi một thời chung tay nắm
nghe từng nhịp thở mắt thôi miên
hết rồi nghe lạ nghe xao xuyến
em buồn thơ ý vút xuyên lên
thoảng nhở u sầu nhở xé cay
nhở như se thắt nhở như rên
hết rồi đã hết thật rồi sao
còn kia kỹ niệm thuở hôm nào
còn dư hư ảo thời quen biết
còn cả tình ta với trăng sao
hết rồi hai chữ nghẹn buốt tim
trãi rộng hồn tôi lang bóng đêm
vắng buốt nổi niềm trơ tượng đá
em nở nhìn anh lệ mắt viền
hết rồi chua chát trái tim nguyên
tự vở thành đôi máu nhuộn liền
em hởi có nghe tim thổn thức
hay em ngảnh mặt tránh tơ duyên
hết rồi vườn cấm bướm luyện chuyền
hoa trinh nữ ấy khép hồn tiên
thử hỏi một thời chung tay nắm
nghe từng nhịp thở mắt thôi miên
hết rồi nghe lạ nghe xao xuyến
em buồn thơ ý vút xuyên lên
thoảng nhở u sầu nhở xé cay
nhở như se thắt nhở như rên
hết rồi đã hết thật rồi sao
còn kia kỹ niệm thuở hôm nào
còn dư hư ảo thời quen biết
còn cả tình ta với trăng sao
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét